watch sexy videos at nza-vids!

truyen sex , be bu

Truyện này được viết dựa vào lời kể lại của một người rồi nhân tiện thêm thắc ra. Các tình tiết, tên tuổi hay địa điểm trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Do đó có chỗ nào vô tình trùng hợp hay xúc phạm đến quý vị, xin vui lòng bỏ qua cho. -------------------------------------------------------------- Mười năm rồi mới về lại quê hương, mọi sự đã hoàn toàn thay đổi. Ngồi trên tầng bốn khách sạn Majestic nhìn ra sông Sài Gòn lộng gió, tôi thấy quang cảnh thật xinh tươi và đầy sức sống. "Mọi người bây giờ lo làm giàu dữ a, nhìn tàu hàng lớp lớp thì biết, không như 10 năm trước đây?" - Em đi mua đồ chút, hai anh ngồi chơi nha. Nhớ chiều về sớm ăn cơm đó. - Ừ, nhớ mua vài chai Sài Gòn ướp lạnh sẵn nghe em! - Ừ, biết rồi! Mấy anh tụ lại là chỉ được nước đó! Câu chuyện của hai vợ chồng thằng bạn cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Người vợ to lớn dềnh dàng bước vào thang máy rồi khuất dần. Kể cũng lạ, thằng bạn của tôi ? nếu nói cho thực sự công bằng ? thuộc vào hàng "bảy chú lùn", thế mà lấy cô vợ to lớn như đười ươi, kiểu này không biết làm ăn gì được. Quả là sự lạ trên đời năm nào cũng có. Nhìn cái vẻ mặt ngạc nhiên mà không dám hỏi của tôi, thằng bạn hiểu ý cười khà khà, rồi bắt đầu kể. o O o Vào khoảng năm 90, tôi đậu vào học trường Đại học Bách Khoa. Vào thời đó có con cái học đậu vào trường này là một niềm hãnh diện đối với bố mẹ, nên ba má tôi cưng lắm, không cho làm gì cả, lại sắm sửa đủ mọi phương tiện vật chất để bằng chúng bạn. Thật ra thì trong trường tôi thuộc vào hàng loắt choắt, người có chút xíu, đứng nhiều lắm là tới vai tụi bạn cùng khóa, nên ít nhiều gì bị khinh thường, nhất là bọn con gái. Cái tướng nó hại tới cái thân, thấy tôi nhỏ bé quá nên các cô gái không thèm để mắt đến. Do đó con trai đại học rồi mà chưa có mối tình vác vai, thiệt nói ra xấu hổ với bạn bè. Tôi chỉ được cái là học giỏi, bất cứ môn gì cũng ăn đứt tụi bạn cùng lớp, nên tụi nó ít nhiều nễ mặt, đi đâu cũng dắt theo, đặc biệt là chuyện gái gú. Bẳng đâu được một năm với nhiều biến đổi, chuyện tình không đâu vào đâu, tôi bước vào năm hai đại học. Bữa vô giảng đường dự lễ khai giảng, thằng Minh "lé" ngồi kế tôi cứ nhìn quanh nhìn quất rồi chặc lưỡi: - Chà, năm mới mà ít em quá, đúng là Bách Khoa mà! Quả thật, con gái vào học Bách Khoa rất ít, có vào đi nữa cũng là mấy em còi cọc, hay tướng đàn ông, không như tụi bên Sư Phạm hay Tổng Hợp, em nào em nấy đẹp như tiên. Đang lơ mơ nghĩ tới đó, thằng Minh lé đập tay tôi đánh chát một cái làm mọi người xung quanh quay lại nhìn. Đợi yên yên một lúc, nó mới khẽ bão tôi: - Mày nhìn xem, ơ hàng ghế thứ tư đó, có một con nhỏ "bá chấy" luôn! Tôi lơ ngơ quay lại nhìn: - Đâu đâu? Tao có thấy gì đâu? - Đó, đó, áo xanh xanh đó?! - Phải chỗ con nhỏ bự tổ chảng như đười ươi đó không? - Ừ, đúng rồi! - Vậy mà đẹp gì, mặt mũi trắng xát không có duyên dùng gì hết! Thằng Minh nhìn tôi (thật ra lúc nó nhìn tôi thì người không biết tưởng nó liếc đi đâu không hà) như người từ cung trăng rơi xuống rồi cười mĩa mai: - Mày cóc mà chê ễnh ương! Nó nói làm tôi cũng hơi nhột, tôi bèn ngoan cố liếc nhìn lại một cái cho tường tận, ai ngờ cái em to đùng như voi ngồi kế bên em áo xanh đó tình cờ quay lại, thấy tôi nhìn bèn trợn mắt liếc một cái, tôi sợ quá thụt luôn. o O o Thằng Minh không ngờ cái tướng lanh chanh vậy mà hay, chỉ mới vài bữa không biết nó mồi chày thế nào, mà em áo xanh đã chịu đèn, lại rủ đến phòng chơi. Nó bèn rủ tôi theo cho có đôi có bạn, tiếng là tạo cơ hội cho tôi nhưng thật ra là cho hắn đỡ ? khớp. Ký túc xá nằm trên đường Trần Hưng Đạo, thật là đông sinh viên. Hai thằng tôi phải leo tận lầu bốn, thở hào hễn mới tới được phòng của bọn con gái đó. Ký túc xá này chỉ dành cho sinh viên Kinh Tế và Tổng hợp, không ngờ tụi này học Bách Khoa mà thuê đươc, cũng hay. Vào phòng, thằng Minh lo châu đầu vào nhỏ Vân tâm sự này nọ. Tụi nó cùng quê Quãng Ngãi nên câu chuyên ít nhiều cũng dễ thân. Trong phòng còn một người nữa, nó phân công cho tôi tiếp chuyện. Và một điều xui xẻo cho tôi: người con gái mà tôi được hân hạnh diện kiến là Bé Bự của ngày khai trường khi nào. Người ta nói oan gia chạy mười tám đời vẫn gặp, quả là đúng. Bé bự có tên cũng dễ thương: Oanh, ở chung phòng với Vân và hai cô bạn nữa. Hai cô bạn kia đi chơi rồi, tôi ngồi đối diện tiếp chuyện với "nàng" mà oải từng cơn. Thực ra tôi ngoài cái tội là nhỏ con thôi, chứ da thịt cũng săn chắc lắm à. Tập Thiếu Lâm từ hồi còn nhỏ, gần đây lại học Vovinam nữa, nên tôi không ngán thằng nào hết. Nhưng mà thực tình ngồi trước cô bé bự này, tôi run lên từng chập, da gà nhỏ da gà lớn nổi lên có cục vậy đó. Oanh có gương mặt bầu bĩnh, nhìn cũng dễ coi. Nướng da ngâm ngâm đen như bánh ít, gương mặt này nếu nhỏ đi một chút, ốm bớt một chút thì có thể nói là đẹp. Thân hình của "nàng" không thể nói là phì nộn, nhưng có thể nói một từ rất gọn: "gấu", vì nàng rất to. Cái to của người vai u thịt bắp, cái to của các lực sĩ thể hình. Nhận xét cho đúng, lực sĩ Lý Đức bây giờ so ra còn kém nàng vài phân! Nói chung chỗ nào cũng to hết, hỏng biết "chỗ đó" có to không thôi. - Anh Phong là người Xì Gòng hả? - Ừ, anh sinh ra và lớn lên ở đây, khi nào có dịp mời em lại nhà anh chơi. - Ờ, hay quá nhỉ. Chắc nhà anh to lắm. - Nhỏ thôi, có mấy người ở mà cần gì nhà lớn, vả lại ở Thành phố này mà nhà to là sẽ giàu ngay. - Tại sao? - Thì bán đất chứ sao. - Ừ, không như em, ở Đắc lắc đất ê hề, chỉ trồng cà phê thôi, à, anh thích uống cà phê không lát đem về một ít? Câu chuyện cứ thế diễn ra, không đến nỗi là tẻ nhạt, nghe nói tôi học giỏi, Oanh liền nhờ tôi có rảnh chỉ bài dùm, thật là chết tôi không ấy chứ? Nhưng thằng Minh cứ kỳ kèo, cầu mong tôi giúp để nó trồng cây si nhỏ Vân. - Ừ thì giúp, mà mỗi tuần ba chầu cà phê mới được. - Mắc quá, bớt bớt cho tao nhờ? - Đó là tao tính nới lắm rồi! Hy sinh đời con trai nheo nhẻo của tao rồi còn gì? (không ngờ lời nói chơi này sao này thành sự thực). Thân hình phì nộn của Oanh không thoát khỏi tụi bạn quỹ quái trong trường. Chúng không ngừng đàm tiếu: - "Cặp vú con nhỏ đó chắc nặng cỡ 7 kí" - "Chu choa ơi, cái đít một đít kìa, nhìn thấy khiếp chưa?" - "Má ơi, bộ ngực đó mà úp mặt dzô chắc tao chết ngộp quá mậy" - "Ừh, leo lên đó nhảy còn được, chắc là đã hơn ngồi trên nệm mút Kim Đan quá tụi bây ơi!" Biết tôi thân với Oanh, tụi nó châu mồm lại hỏi: - "Ê, thấy nó sao mậy?" - "Ê, mầy có bao giờ nhìn thấy gì của nó chưa mậy??" - Hỏi nó làm gì, cái thằng ốc tiêu này mà nói chuyện gái gú thì cũng như không? Tụi nó làm tôi tức nghẹn cổ, nhưng mà biết sao hơn? Bỗng chí anh hùng nỗi lên, tôi nói: - Tao sẽ mô tả chi tiết thân hình của nó cho tụi bây xem, cá gì nào? Cả bọn nhao nhao: - Cá một tháng học bỗng của tụi tao! Chết cha rồi, tôi chống chế: - Nhưng tao lấy tiền trước mới được! Thằng Tuấn bụng phệ nói: - Ê, đâu có được mậy, rủi mầy làm hỏng được rồi huề tiền sao? Tôi được thế lấn tới: - Sức chơi sức chịu chứ! Không cá thì thôi nghe! Thằng Phùng trâu điên bèn khỏa lấp liền: - Ê, chẳng mấy khi thằng Phong nó hăng thế này, không chìu nó một chuyến đi tụi bây! À, tao nói trước đó nghe, không thành công là phải hoàn lại vốn, cộng thêm một chầu nhậu ở Dốc Sương Mù 1 cộng thêm một năm làm bài tập không công cho tụi tao, nhớ chưa? Nhìn tụi nó loay hoay dốc túi, mỗi đứa hơn năm chục, cộng lại cũng đủ mua bộ đồ hiệu cáu cạnh và mấy tháng gửi xe, tôi bồn chồn trong dạ, bèn gỡ gạc: - Ê, tụi bây, cho tao 1 năm đi tụi bây? Tụi nó nhao nhao: - Ê, đâu có được mậy, ăn nóng mới ngon, 1 tuần thôi! - Thôi cho tao 6 tháng đi! - Đã nói là không được mà, tiền cầm rồi đó nghe! - 5 tháng? Kỳ kèo mãi, cuối cùng tụi nó cho tôi cái hẹn là 3 tháng. Thật là khó cho tôi. Cái chuyện cua gái xưa nay tôi làm đâu có thành công lần nào. Lần này em này mặc dù là xấu đi, nhưng ? cua được tới cái vụ cho xem ngực xem mông rồi thì còn gì đời trai của tôi nữa? Thôi rồi, số tiền này đem về cất để đó, chờ đúng kỳ hạn ba tháng đem nộp lại cho chúng, cộng thêm tiền nhịn quà sáng cơm trưa chắc là đủ. Thật đúng là khôn ba năm, dại ? một lời nói mà. Bắt đầu từ hôm đó, tôi cũng ráng bạo dạn mà gạ gẫm Oanh. Những giờ học trên giảng đường xong tôi thường đi đến lớp của nàng, hôm thì rủ đi ăn cơm, hôm thì uống nước mía, tán dóc. Quả thật nàng là người voi, cơm ăn gấp hai gấp ba người thường. Đĩa cơm 4 ngàn, nàng xơi hết còn xin thêm 4-5 dĩa cơm thêm, làm bà bán cơm nhăn mặt nhăn mày than lỗ vốn. Tôi nhiều lúc phải nhường khẩu phần ? cơm thêm của tôi cho nàng. Những lúc đó, nàng nhìn tôi cảm kích lắm, nghĩ cũng tội. Đã mang cái thân như vầy, ai cũng thì thào chê bai, tự nhiên có người tốt với mình sao không biết ơn vô hạn cho được. Thật ra tôi có tốt gì cho cam? Tôi tốt với nàng chỉ vì mục đích đen tối kia thôi. Nhưng những lúc đó, tôi muốn nhân cơ hội giả vờ bày tỏ tình cảm của mình, để hòng lấy lòng nàng rồi ? ấy ấy cho xong. Nhưng phiền cái vừa mới định cất lời là tôi đã run như cầy sấy, líu cả lưỡi, để rồi mặt đỏ bừng ráng nhai cơm nhóc nhách như nhai cám vậy. Tôi đâu có biết những lúc đó nàng nhìn tôi với đôi mắt long lanh, ấm áp lắm. Thắm thoát đã hai tháng rồi, tôi chưa làm được cơm cháo gì cả. Bọn bạn thì cư thúc dục, chuyện sầm sì râm rang thế nào hình như nàng biết, càng dè dặt hơn. Lần đó, nguyên cả tuần không thấy mặt nàng, tìm cũng không có, tới chừng đến Ký túc xá, mới hay nàng dọn ra thuê nhà ngoài ở. Lần theo địa chỉ, không ngờ nàng ở khu phường của tôi, cách nhà tôi hai con hẻm nhỏ. Căn nhà mới của nàng khá rộng, nghe đâu có cả ba má của nàng nhân cử cà phê trúng mùa, bán mua cho anh chị em nàng ở mà học. Cái nhà này có hàng rào khá um tùm. Sau ba ngày qua lại nghiên cứu, tôi phát hiện ra nàng ở phòng ngoài, sát sau hàng rào. Hà hà, dịp may có rồi, tôi phải mạo hiểm rình trộm mới được, vừa không mất công "cua", vừa mau đạt mục đích. Thật ra mấy lần tôi định nói bừa, nói ẩu, nhưng tụi bạn tôi tinh quái lắm, thế nào cũng lật tẩy của tôi. Chi bằng dùng hạ kế này, biết đâu ? hà ha, tôi mi3m cười đắc ý. Thêm vài ngày nữa, tôi biết nàng thường tập tạ từ lúc 5-7 giờ tối, cũng trong cái phòng sát cửa sổ đó. Con gái mà tập tạ! Thân hình sồ sề như voi cho đáng kiếp! Hà hà, có lỡ lọt vào mắt ? nai tơ của tôi cũng không lỗ vốn tí nào. Thế là tôi quyết định nhân một bửa tối trời, lẻn leo hàng rào xem ? hoa. o O o - Hôm đó cậu xem có được không? Tôi nôn nóng hỏi. Phong vói tay lấy ly bia trên bàn, uống ực cái, bọt bia dính đều lên hàng ria mép, trả lời: - Từ từ chứ, mày nôn nóng còn hơn tao nữa. Phải lúc đó tao biết thì bây giờ đâu có khổ. Tôi rót tiếp cho hắn, rồi tiếp tục dỏng tai lên nghe câu chuyện đang bỏ dở o O o Tối thứ bảy đó, sắp đến hạn rồi, Phong không thể nào chần chờ được nữa, bèn lẻn đến bên hàng rào nhà Oanh. Đứng ở bên ngoài hàng rào, hắn thấy đèn bên trong hắn qua cửa sổ khép hờ, in hình một cô gái đang hì hục tập luyện. - Cái hàng rào này gai chi mà lắm thế? Gã lầu bầu rồi nhẹ nhàng nhảy xuống đất. Rón rén đến bên cửa sổ, gã nhìn vào. Không tin được! Tim hắn muốn đứng lại! Oanh đang ở đó! Cô ta gần như trần truồng. Và hắn đột nhiên hiểu rằng tại sao Oanh lại làm như thế: không có đồ đạc nào có thể chịu nổi những bắp thịt nổi vồng lên như thế mà không rách toát ra, và cô ta "uổng trờ" là phải lắm. Nhìn cái cổ dày và to nung núc cơ bắp, nhìn xuống gò ngực căng đầy cơ bắp như lực sĩ thể hình, Phong có cảm tưởng đây là một chàng trai chứ không phải là con gái. Nếu không thấy cái núm vú hơi to, thì với thân thể nhuễ nhại mồ hôi thế này, và cái hạ thể phẳng lì hơi nhu nhú chứ không dài thòng thằng em trai lúc lắc thì chắc Phong nghĩ đó là Anh Hai của Oanh lắm. Nhìn từ từ xuống phía dưới, Phong thấy cơ thể của Oanh nung núc là thịt, từng làn da thớ thịt thật là rắn chắc. Cái eo thon nhỏ hình chữ V. Cái mông đít u lên một thớ thịt dầy chứ không tròn trịa như mấy cô biễu diễn thể dục thể hình trên TV. Khuôn ngực của Oanh dường như nhỏ hơn hết so với các bộ phận còn lại trong cơ thể, nhưng đã to bằng nữa trái dưa hấu rồi. Tuy nhiên, cái đập vào mắt Phong nhiều hơn hết là những gì Oanh đang giữ trong tay. Đó là những cục tạ to lớn. Đã từng vô nhà văn hóa quận 5 tập chơi ít tháng, Phong biết mấy cục tạ này ít nhất cũng 20 kg một vòng. Cỡ Phong bỏ vô hai cục một bên đẫy hai cái là hết sức, toi cơm rồi. Đằng này Oanh chơi mỗi bên 4 cục, lại thêm mấy cục nhỏ nhỏ 2-3 kg nữa. Oanh lẫm nhẫm đến đến cái 3-8 rồi ?. Bắp thịt tay của Oanh vồng lên như trái banh lông, cánh tay đó so ra còn lớn hơn bắp đùi của hắn nữa. Xong bài tập nằm đẩy, Oanh ngồi dậy, đi lại dàn tập xếp tạ vào. Phong bắt đầu đếm: "một cục", "hai cục?, "ba cục"? "tám cục", chà 160 kí, mẹ nó, kéo kiểu này chết mẹ còn gì? Cái gì vậy? Thêm 4 cục 2 kg nữa hả? 168 kg! Mẹ ơi! Oanh bây giờ đứng chàng hảng ra giữa phòng, vòng tay kéo cần trục. Phong lén nhìn xuống hạ bộ, thấy cái âm hộ có hàng lông ướt rượt ôm sát vào da, nhìn chỗ này trắng trắng rất gợi cảm. không biết nó có cạo bớt không ta? Phong bỗng cảm thấy dưới đáy quần cộm cộm, thì ra con cu hắn đã nhúc nhích ngóc đầu dậy rồi. Cảm thấy hơi đau đau, hắn lấy tay sửa lại cho thằng em trai đúng vào vị trí, lầm bầm: - Mẹ mầy, vầy mà còn cương được, hết chỗ nói mầy rồi! Nói vậy chứ hắn còn thời gian nào mà chú ý đến cái thằng em "mất dạy" của hắn nữa. Tiếng cót két của bánh xe kéo trong dàn tập lôi cuốn sự chú ý của hắn. Oanh đứng dạng chân bằng vai, hai tay nắm lấy thanh ngang, vòng ra trước cúi gập người! Một cái? Từ từ thả ra? Hai cái? Mười hai cái! ngừng chút, người xoay vòng vòng, tay thả lỏng. Chết! Nó có thấy mình không đây! Nhưng mà lúc này gay cấn nhất mà! Chính lúc Oanh xoay vòng vòng thả lỏng là lúc Phong được mục kích cơ thể nàng rỏ nhất. Hắn hít hà "Quá đã! Lý Đức còn thua!". Lại cót két? cót két? Một ? Hai ? Ba? Ngưng? lại tiếp tục. Sau một hồi coi đã con mắt, thân thể nóng bừng và "nứng tưng bừng", Phong chợt cảm thấy nỗi sợ hải xâm chiếm mình. "Một thằng con trai học năm hai gần sang năm ba đại học mà lại đi coi lén con gái ở truồng, người ta bắt được cười cho thúi đầu"? "Thôi coi như mục tiêu đã đạt, chuồn là thượng sách, ở đây lớ quớ một hồi nó biết được chắc chết!"? "Thôi xong bữa nay "qua" xin chừa, hông dám "đéo lông nha" với em nữa"? Phong từ từ cúi đầu xuống, lum khum bò ra hàng rào rồi leo lên. Bỗng "soạt" một tiếng, cái bục gỗ Phong bấu vào có lẽ bị mục hay sao đó bong ra, hắn rớt xuống đất đánh oạch một cái. Cái dây kẻm gai cào vào gấu quần rách một lỗ, trúng phải da đùi sướt một đường dài. "Mẹ nó, xui tận mạng. Đau thấy ông bà ông vãi luôn hà! "Í mà còn hên, nó hông phạm tới thằng nhỏ, hỏng thôi?! Đèn trong nhà vụt tắt sau tiếng soạt đó. Phong run cầm cập vội vã leo lên lại mặc cho đau đớn. Nhưng? trời bất dung gian, mới vừa đưa một chân qua bên kia hàng rào, cái mông còn ở bên này thì bị một bàn tay nắm lấy, rồi Phong cảm thấy đầu óc quay cuồng, toàn thân hắn bị một cánh tay kềnh càng nhấc bỗng lên. Hắn giờ như con mèo mướp, run lẫy bẫy, nam mô lia lịa: " Thôi rồi đời rồi Thằng Phong này rồi, bỏ bu rồi!" Bàn tay ấy giữ chịt lấy cổ hắn, lôi vào nhà. Hắn cố sức vùng vẫy, đấm đá, nhưng tất cả những chiêu hắn dỡ ra đều vô hiệu, nó như đánh vào bị cát không bằng. Cuối cùng, hắn lã dần. Cần cổ bị bóp nghẹt đến thở không nỗi nữa huống gì đấm với đánh. Hắn cũng không thể la được. Mà có la được chăng nữa hắn cũng không dám. Bàn tay đó vẫn giữ rịt lấy hắn. Đèn được bật sáng trở lại. Và Phong chợt nhận ra rằng mình đang bị giỡ lơ lững trên không bằng một cánh tay của Oanh! Cánh tay gân guốc và lực lưỡng đang vồng lên nắm cỗ hắn xách lên như xách một con gà! Đèn bật sáng, Oanh đưa đôi mắt to đen nhìn gã. Cái đôi mắt giận dữ ấy bỗng ngạc nhiên khi nhận ra Phong, Oanh úy lên một cái, rồi mĩm cười tinh ngịch: - Hà hà, nhìn xem ai đây này! Thì ra em bắt được một anh tên là Phong "thị dâm" 3 ! Mặt Phong chuyển từ đỏ sang tái, tái xong rồi đỏ, nói chung bây giờ có cắt tiết hắn, hắn cũng không còn giọt máu nào. Sợ hãi và mắc cỡ, hắn không nói lên được lời nào trong tình trạng bị chẹt cổ và nhấc bỗng chân như vậy. Biết không có cách gì cứu vãn được, Phong nhìn Oanh van lơn. Oanh lại cười mĩa: - Sao? Em đang đợi lời giải thích của anh đây, chàng tí hon ạ. Sao? Không nói được à? Ừ, bị nghẹt thở hỏng nói được phải không? À, đây, cho anh nói đó! Oanh đổi tay, nới lỏng các ngón tay đang xiết cổ Phong ra một chút. Phong nhăn nhó vì đau đớn lắm. Oanh cất tiếng lầu bầu: - Nghe tụi nó nói có vụ cá độ này. Tôi tưởng anh là người tốt, không ngờ anh tệ như thế! Khi Oanh thả lỏng tay, Phong phải đợi đến mấy phút mới lấy lại hơi thở, phải nén lắm hắn mới không để thoát ra tiếng rên. Cuối cùng, thì hắn cũng cất nên lời: - Oanh à! Anh không định nhìn trộm em đâu! Bỏ anh xuống đi! Anh chỉ đến đây có chút thôi, anh rời bỏ đi ngay khi anh thấy em ? emm?.. không có mặc quần áo gì trên người hết. Oanh lúng liếng mắt: - Thật vậy à? Rồi lấy tay lắc lắc cái thân thể bé nhỏ như con mèo con bị xách lỗ tai của hắn, nói gằn gằn: - Không định dòm trộm chứ anh tới đây làm gì? Nói! Nói! Nói! Mỗi từ nói là mỗi cái lắc, Phong nhăn nhó đau đớn, hắn thở khò khè, trả lời: - Anh? anh ? tình cờ đi ngang qua đây, thấy ánh đèn từ cửa sổ phòng em? nên anh?" "Nên anh vô dòm trộm" hay nên anh thế nào bây giờ? còn lời giải thích nào hợp lý hơn cho hành động của hắn? Cô gái có thân hình hộ pháp cười khinh khỉnh nói: - Hừ, tôi biết tỏng các anh nói gì, nghĩ gì về tôi. Bé Bự chứ gì? Các anh tò mò muốn biết chứ gì? Các anh muốn biết vú tôi có bự bằng trái banh mấy anh đá không chứ gì? Cái đùi bằng càng bánh xe máy cày các anh thiết kế không chứ gì? Cái gì ẩn dưới lớp áo quần rô bô này chứ gì? Khà khà, chàng tí hon ạ, Anh muốn biết lắm hả? Rồi tôi sẽ cho anh biết. Trước hết là cánh tay này nè, nhìn đi! Mặt Oanh đỏ lên, nói như hét, cung tay lại. Phong sợ thật sự, van xin: - Oanh, Tha cho anh! Lần sau anh?! Nghe đến đó, Oanh càng tức mình, hét: - Có lần sau nữa à? Lần sau nè? Lần sau nè? Cánh tay Oanh cất lên cất xuống như đẩy tạ, có điều cục ta lúc này là Phong, 50 kí lô chứ không phải mấy cục sắc kia. Còn tay còn lại cứ thẳng cách nhắm ngay mông của Phong mà phát mạnh. Từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ Phong bị đánh đau như vậy. Lần này lại bị một con nhóc bé bự, xui thiệt. Phong thầm trách mình không biết lựa lời, hắn chợt nhận ra "ủa, sao mình nói với nó giống xin lỗi ba má lúc bị đánh đòn quá vầy nè trời?" Thấy Phong rên rĩ, Oanh ra chiều thương hại lắm, cô ta dừng lại, ngẫm nghĩ một chút, rồi mím môi: - Thôi được! Anh muốn xem cơ thể của tôi như thế nào, tôi sẽ cho anh xem cho mãn nhãn, xem từ A đến Z, xem tường tận và đàng hoàng chứ không phải núp lén thế kia! Vẫn nắm cỗ Phong lôi xền xệch, Oanh đi lại góc nhà khép kín cửa sổ, rồi khoá cửa chính lại bằng một sợi xích to. Phong lầm bầm : Phong ơi, đời mầy tàn đến nơi rồi. Quay trở lại phòng chính, Oanh buộc vào người Phong một đoạn dây chão lớn rồi mắc hắn lên cái móc trên tường. Xong, cô đi loanh hoanh nhìn hắn như nhìn con heo bị treo lên chuẩn bị xã thịt. Bỗng cô nắm lấy cái quần Jeans bị rách một lỗ ngay đũng quần của hắn, lần tay cầm lấy dây nịt, xong kéo thêm một cái móc nữa móc vào. Bây giờ hắn bị treo tòng ten như đòn bánh tét, mặt chúi xuống đất. Máu dồn lên đầu làm hắn choáng váng, suýt ngất đi. Oanh đi vào phòng ngủ, ôm ra cái máy catsét, đứng nhìn ánh mắt van xin của Phong, giới thiệu: - Này chàng tí hon, màn trình diễn bắt đầu, nhìn cho kỹ nhé! Nhấn công tắc máy cát sét đánh cạch một cái, Oanh bước ra giữa phòng, chuẩn bị. "tình? tình ? tắc tình?.tắc tình tình? cheng cheng?" Tiếng nhạc kích động vang lên. Người Oanh theo đó cũng giựt liên hồi. Co6 nhón gót, tay vòng lên một cái, lấy hơi, căng vai, kéo tay về? cơ vai nổi lên cuồng cuồng. Xong, thả ra, hai tay đưa lên, lấy hơi, vòng xuống bụng, đưa lên ngực, đùi xoay ngang, phì?. cơ ngực vồng lên, không thua ? Lý Đức (nghe đâu anh chàng này là lực sĩ thể hình nổi tiếng của Việt Nam)! Nhìn cảnh đó, Phong lầm bầm "mẹ nó, vú mớm đâu hết rồi, còn mần ăn khỉ khô gì được". Tiếng nhạc vẫn rập rình tiếp tục. Oanh xoạc tay, khoe cơ bụng. Một? hai ? ba ? bốn ? năm ? sáu múi đều tăm tăm. Xoay mông, co cơ, cái đùi vồng lên. Chà, đã quá cỡ? Lý Đức vậy. Xoay lưng, tay đưa lên trên, hít hơi! Cơ lưng? Lý Đức luôn. Càng biểu diễn, Oanh càng say sưa. Phong càng ngơ ngẫn. Càng ngày, Phong càng cảm thấy Oanh có nét đẹp cơ bắp rất đáng nể. Hắn phục quá, phục đến nỗi quên cả đau đớn, phục đến nỗi há hốc mồm ra quan sát. Hết bài nhạc, Oanh quay lại liếc nhìn vẻ mặt ngơ ngẩn của Phong, cô cũng bồi hồi, thấy tội tội. Hắn thán phục cô, hay giả nai? Bước lại nới bớt dây buộc, cô nói giọng bớt gay gắt: - Chàng tí hon! Muốn nhìn gần hơn không? Em đảm bảo đàn bà đàn ông Việt Nam không có người nào có được cơ thể như thế! Phong nuốt nước miếng. Hắn bây giờ giống như con nai con trong miệng "gấu mẹ", thật "trong trắng", đáng thương. Oanh bước lại máy cátset, chọn bài. Lần này là một bài nhạc tiết tấu nhanh, nhưng khá êm dịu. Không, nó không êm dịu, sỡ dĩ nó mang vẽ êm dịu vì nó mang màu sắc khích động, gợi tình. Phong nghe có cả tiếng rên rĩ như là tiếng ? làm tình trong lời nhạc vậy. Oanh bước ra giữa nhà, cô nói: - Nhìn cho kỹ nhé! Thân thể nàng lại hòa vào tiếng nhạc. Lần này không cuồn cuộn dâng trào, mà là lã lướt, thanh thoát. Không rắn rỗi, bạo hành, mà là uyển chuyển, phù phiếm như gió đưa. Nó khác hẳn hoàn toàn với lúc nãy. Phong có cảm giác nếu nàng nhỏ đi một chút, thì chắc chắn đó là cơ thể của Dương Quý Phi, hay của Tây Thi, đáng để cho người yêu, người quý. Khi không gồng lên, cánh tay dềnh dàng của nàng săn chắc, tròn lẵn như ngọc chuốt, chỉ có điều hơi to tí thôi. Cái ngực trước kia toàn là cơ, giờ để lộ ra hai trái đào tơ căng cứng, nhô thẳng về trước. Mỗi gò ngực như ngọn Hy Mã Lạp Sơn (Hymalaya), biết bao người muốn leo, leo mãi để rồi rốt cuộc nhiều người bỏ xác không về. Ánh mắt của Phong nhìn vào từng đường gân, thớ thịt. Hắn nhìn một cách say mê, hắn nhìn quên hết hiện tại, quên luôn tên hắn là gì, quên luôn cái đứa em trai teo nhách vì sợ nãy giờ từ từ hùng dũng đứng dậy đòi quyền? bình đẳng. Thân người Oanh càng uốn éo thì dương vật của Phong càng căng to. Nó như cây đại thụ giữa mùa thu khát khao, chờ đợi từng thử thách cùng con mãng xà quấn quanh, xem ai là kẻ mạnh hơn. Thân hình chữ V của Oanh lúc nảy bây giờ biên thành tròn lẳng, cân đối đến tuyệt mỹ như con mãng xà lột xác thành tiên nữ. Phong say mê, đắm đuối. Phong nhìn ?nhìn? ?.cạch ! hết nhạc! Oanh bước lại: - Thế nào chàng tí hon? Rửa mắt đã chưa? Phong nuốt nước miếng, ngọ ngoậy trên dây trói: - Em? em? anh không thể tin được, em co ? có thân hình q? quá ? đẹp! Oanh cười tươi, nhướng mắt hỏi: - Thật thế ư? Nhiều người không tin thế đâu! Tui xấu xí, ô dề, cục mịt, Thị nỡ, bé bự? Phong ngắt ngang: - Không, anh nói thật tình mà. Oanh nuốt nước miếng, chớp chớp mắt. Cô tin. Dầu Phong không nói thật, cô cũng tin, phụ nữ là vậy. Họ ít nhiều có sự tự tín ở bản thân. Dù họ có xấu tới đâu, họ cũng thầm so sánh: "Mình so với con nhỏ bán cá ngoài chợ còn đỡ hơn" hay "Con Nga vợ thằng Tư Ếch hôi nách như cú, còn mình không hôi" hoặc "Mình thế này còn đỡ hơn Chung Vô Diệm"? Bởi vậy, lời Phong khen, làm Oanh vui lắm. - Bộ anh nghĩ chỉ có đàn ông các anh mới vai u thịt bắp thôi sao? Còn phụ nữ tụi tui không có à? Cô lại lên giọng nói: - Lý thuyết nói cơ thể đàn ông sinh ra là phải to lớn hơn đàn bà. Điều đó hoàn toàn sai. Thật chất phụ nữ còn có thể to hơn, mạnh hơn nam giới nữa. Họ phải như thế mới gánh vác được sinh con đẻ cái chứ. Đến một ngày nào đó, toàn thể nữ giới đều to hơn nam. Khi đó, nam giới sẽ là nô lệ, phải phục tùng nữ giới. Họ sẽ trở thành phái yếu, sẽ bị nữ giới chinh phục. Khi đó, các người sẽ biết thế nào là nhục nhã khi nói câu "Đàn ông làm ra thế giới". Khi đó? Phong kêu khổ: - Ôi trời, cô lấy đâu ra mớ lý thuyết ấy thế? Đúng là đồ điên mà! Oanh cụt hứng, trợn mắt: - Anh vừa nói gì? Ai điên? Điên nè! Oanh nắm dây trói kéo một cái làm Phong nhăn mặt. "Ối trời, mũi dại, ý quên miệng dại thân chịu đòn nè trời" Oanh nhìn Phong ghờm ghờm: - Có thể tôi và anh không sống tới lúc đó, nhóc ạ, nhưng anh không tin à, nhìn đây! Cô nói xong bước tới một bước, gồng bắp thịt lên, xoay lưng lại, để lộ từng cục, từng cục thịt lồi ra hõm vào, trồng thật ghê ghớm. Xong, Oanh quay lại, nhìn Phong cười nhăn nhỡ. Phong giật mình, biết nguy tới nơi rồi. Lắp bắp hỏi: - Cô định làm gì tôi? - Tôi đâu có ăn thịt anh đâu mà anh sợ dữ vậy? Bức quá tôi muốn dạy cho anh một bài học! - Bài học gì? - Bài học dám coi thường tôi, dám giỡn mặt với tôi, dám? dòm trộm tôi! Oanh cười hì hì, nói tiếp: - Anh chị đi chơi hết rồi, mốt mới về, phen này tha hồ cho tôi muốn chặt, muốn nấu anh thế nào cũng được! Nghe nói vậy, Phong chết khiếp: - Đừng nha! Tôi là con trai nheo nhẻo, chưa biết mùi đời, còn ham sống lắm, tha cho tôi đi! - Hừ, đến giờ này mà còn giỡn mặt được, đúng là điếc không sợ súng mà! - Ơ, tôi nói gì sai cơ chứ? - Còn lẽo lự nữa hả? Lẽo lự nè! nữa nè! Hai bàn tay to lớn ô dề của Oanh cù vào nách, vào bụng của Phong liên hồi làm Phong oàn mình lên, nửa vì đau, nửa vì nhột. - Bất kể anh lẽo lự thế nào, cũng bị trừng phạt đích đáng? - Trừng? p?.. phạt ư? Cô ?. ô định trừng phạt tôi thế nào vậy? - Tôi sẽ làm cho anh kính phục nữ giới, Phong "thị dâm" ạ! Tôi sẽ bắt anh quỳ dưới chân tôi mà van xin để tôi bép đít anh! Phong ơi, chết mày rồi. Giờ mày chẳng những bị mọc thêm cái tên chết tiệc mà còn ? bị "má my" đánh đòn nữa, lại còn phải xin "má my" đánh cho nữa sao? Hu hu, ai đời có chuyện ngược đời như thế? hic hic - Đừng! ? Nhưng tiếng khóc, những giọt nước mắt muộn màng của hắn có ích gì? Thân thể hắn cong lên theo từng cái cù của bàn tay to lớn kia. Nhột! Khó chịu! Nhưng? hình như cũng có một phần khoái cảm nữa! Vì ? thằng em của hắn không hẹn lại ? lên! Và vì cái nút quần Jean của hắn bị đứt từ bao giờ, cái quần xì trắng lòi ra không thể che đậy nỗi cái vật cương cứng ấy. Hắn ngượng. Hắn mắc cỡ vì là con trai ? ngheo ngẻo mà. Vì ngượng nên hắn phải lấy tay che! Mà cố tình che đậy, mặt mày nhăn nhó thế kia thì làm sao qua mắt khỏi cô nàng ? bé Bự kia được? - Gì mà giấu giấu diếm diếm, che che đậy đậy đó, đưa coi coi! Cánh tay bị kéo bật ra rồi, hắn bèn che mặt vậy, không dám nhìn. Không khí đột nhiên im lặng, chỉ còn nghe tiếng thở của hai người. Cái tay to bè ngập ngừng. Dừng lại. Rồi tiến! Ngừng! Tiến! Cuối cùng nó vuốt ve bên ngoài, xong lại thò vào trong, móc thằng em của hắn ra. - "Á? a ?.á" - Hắn hét! - "Á cái gì mà á ? thằng em của hắn cự lại ? cha che mắt tui hoài, để tui ló mặt ra đời làm ăn chút xíu chứ" - Hừ, khiếp!" ? Oanh dè biểu - "Á, đại ca ơi, cứu em, cổ nắm đầu em ngắt nhéo kìa trời!" - "Hừ hừ, cho đáng kiếp mày, cãi lời tao ? á đau, nhẹ nhẹ tay cái, qủy cái? đau!" Mặc tình hắn la hét, Oanh lúc bóp lúc vọc, lúc nhẹ nhàng vuốt ve, lúc mạnh tay cấu nhéo làm hắn chảy cả nước mắt, van xin trối chết: - Chị Hai ơi nhẹ nhẹ dùm em cái, đau quá! - Hì hì, ngộ quá hen, của con trai mắc cười quá! Im lặng nào, đáng đời! - Bóp người ta muốn lòi con mắt mà biểu im sao im được ? hắn mếu máo. - Ừ thì nhẹ ? Bé bự trả lời. Quả thật kỳ này ả nhẹ tay bớt, hết xăm xoi lại nắn vuốt. Thằng em của Phong được thể vươn thẳng người, khoái trá cười ha hả, nước dãi nhễu ra chút ít làm tay cô nàng ươn ướt, cô ả càng khoái chí làm nhanh hơn, hết kéo cái đầu khất của thằng em hắn ra lại cào cào miếng da. Việc làm này làm hắn trợn trắng con mắt, và bị kích thích không kể gì xiết. Thân hình hắn bắt đầu giật giật, một dòng điện buốt từ óc đến tận xương cùng. Hắn than thầm, phen này chắc chết. Bèn thều thào: - Ngưng! Ngưng! Nhìn vẻ mặt thểu não của hắn, Oanh ngưng. Cô lặng im đứng nhìn hắn, chợt đỏ mặt. Có lẽ cô nhận ra mình vừa làm chuyện gì rồi. Từng tuổi này không biết chuyện đó sao được. Phong hí hí mắt hồi hộp theo dõi diễn biến trên mặt Oanh. Mặt cô lúc đỏ bừng, lúc trắng bệt, lúc lại ánh lên vẻ tinh ngịch. Bâng khuân một hồi, cô à lên gật gật đầu ra vẻ đắc ý, rồi mở dây thả Phong xuống. Chân tay tê tái xụi lơ đứng không nổi, â ẩm cả thân người nhưng Phong cố kéo quần lại và ráng lên tiếng: - Oanh thả cho anh đi chứ? Tha cho anh hen? Oanh gằn giọng: - Tha thế nào được? Bây giờ anh là nô lệ của tôi, đâu có thả anh đi dễ dàng vậy? Oanh chợt nắm áo Phong, xé toạt một cái, đứt hết nút. Phong giật mình, la hoảng: - Cô, cô làm ? gì thế? - Muốn tôi làm nhè nhẹ thì im ngay, không được la! Phong than thầm: "chết rồi, nó lột da xé thịt mình đây rồi" - Á, mang tôi đi đâu vậy? Buông ra! buông ra! - Im coi, tên nô lệ này hư quá! Ngươi phá đám nãy giờ làm cho nước tắm của chủ nhân nguội hết rồi! Ùm một cái, Phong bị ném thẳng vào bồn tắm thật to trong phòng bên. Quả là bé bự có khác, bồn tắm gì to thế? Vứt quần áo bị đứt hết nút của Phong sang một bên, Oanh bước vào, nhào lại nắm lấy chân Phong xách hỏng lên. Lúc này hắn đang cuốn cuồng bò ra ngoài tìm dường chạy. Nhưng bồn tắm khá trơn, hắn luống cuống trượt chân mấy lần. Vừa bước được một chân lên thành bồn, bị kéo chân kia làm hắn té sấp. May mà hắn có võ, dùng tay chống, bằng không thì cái mặt ăn trầu, cái đầu xĩa thuốc rồi! Nước trong bồn được Oanh pha sẵn để tập xong vào tắm. Nó ngập hết thành bồn do không có ai coi. Vì thế khi Phong té sắp vào thì đầu hắn bị ngập trong nước. Hắn lại bị Oanh đè, loi ngoi hết hơi, uống nước gần no bụng mới lóp ngóp thở được. Thân hình Phong nằm gọn trong lòng Oanh, bị cả ả quấn lấy, cuốn tròn trông như đứa bé nằm trong bụng mẹ. Tinh thần hắn hoang mang cực độ, nhưng cũng còn đủ để cảm nhận hai trái bưởi đanh tròn đang chĩa thẳng vào lưng hắn. Oanh cười như nắc nẻ, không ngừng ôm xiết Phong hết chọc lại cù, tìm đủ chỗ nhột của hắn mà mò vào làm hắn như điên như dại, muốn chết đi cho rồi. Mặt hắn trắng bệt, thân thể buông xuôi, không còn sức chống cự nữa. Hắn tưởng đâu đời hắn đến đây là dứt. Nhưng không, chính cái dáng vẻ ấy đã cứu hắn. Hết cơn cuồng loạn, thấy hắn như thế, Oanh hốt hoảng. Cô kéo hắn ngồi vào lòng, dịu dàng xoa bóp, vỗ vỗ vào lưng cho hắn lấy hơi. Cô nắn bóp từng làn da thớ thịt, chà xát, vuốt ve nhẹ nhàng. Chừng thấy hắn tĩnh lại đôi chút, cô nói: - Da thịt của anh mịn màng thật, như con gái vậy! Phong lờ đờ nhìn, ánh mắt của hắn ánh lên cái nhìn van lơn trông rất tội. Ý nguyện của hắn là muốn Oanh tha cho hắn đi cho rồi, nhưng hắn biết không dễ như vậy. Oanh nựng nịu gương mặt của hắn, rồi lấy ngón tay to bè vuốt vuốt cái môi sưng vều của hắn. Nhìn cái môi ấy một hồi, cô chợt cúi đầu, cho hai làn môi chạm nhau, rồi rời ngay. Sau cái chạm ấy, cả hai cùng giật mình. Oanh giật mình có lẽ vì cảm giác tuyệt vời của luyến ái, của cái chạm môi nam nữ đầu đời? Còn Phong? Có lẽ vì ngạc nhiên? Cũng có lẽ vì cùng cảm giác trai gái đó? Hay vì đau? Không biết nữa. Chỉ biết hai người nhìn nhau bỡ ngỡ. Môi giựt giựt nhích động từng cái như thôi thúc chủ nhân mau cho chúng cảm giác có được khi nãy. Đôi môi của Phong chợt đỏ mọng như son, nhìn rất gợi cảm. Đôi môi của Oanh cũng khát khao không kém. Rồi cánh tay to bè vụt kéo lên, kéo theo thân người trắng trẽo, trơn tru sát lên. Còn cái đầu to lớn của cô gái cũng cùng nhịp cúi xuống. Môi họ tìm nhau. Đầu tiên là những nhịp chạm nhau đứt quãng, nhẹ nhàng, e ấp. Sau đó là mạnh bạo dần, hai làn môi áp chặt vào nhau không rời, ngấu nghiến, say sưa. Kể cũng lạ, một cặp trời sinh trái ngược hoàn toàn. Chàng trai da dẻ mịn màng, liễu yếu đào tơ kia đáng lẽ là một cô gái mới đúng. Còn cô gái, vai u thịt bắp, sức khỏe như trâu kia đáng lẽ là một chàng trai mới đúng. Họ lại là một đôi trái ngược. Thế mà họ lại gặp nhau. Âu cũng là tạo hóa an bài, có sinh ra, là có sắp đặt! Hai bờ môi kia gắn vào nhau lâu, lâu lắm. Hai cánh tay to lớn thì chu du khắp thân thể mịn màng, trắng trẻo, vuốt ve cái dương vật đang từ từ căng cứng, đỏ hồng thật dễ thương. Còn bàn tay trắng búp măng như ngòi viết kia lần lần như có cái gì đó thôi thúc, lần tìm đôi nhũ hoa đồ sộ mà nắn bóp, vò vò. Cái núm vú nhỏ xíu trên nhủ hoa từ từ đanh lại như hạt cau, vòng da đỏ quanh đó săn lên, nhiu nhíu như da gà. Hơi thở hai người càng lúc càng nhanh, gương mặt đỏ như gấc chín. Hai cánh tay rắn chắc từ từ nhấc bỗng chàng trai lên. Hai chân bồ tượng lấy thế từ từ đứng dậy. Tiếng nước rơi lõm bõm xuống bồn tắm, rồi xuống sàn gạch. Họ đi như máy, mắt không ngừng nhìn nhau, âu yếm, có lửa. Nàng đặt chàng xuống nệm hoa của khuê phòng nàng. Nệm hoa ấy chưa từng có nam nhân nào được phép ngồi lên. Thế mà chàng trai này không xin mà được! (Dĩ nhiên trận đòn nên thân vừa rồi không kể) Đôi môi đam mê của hôn lướt khắp mọi nơi trên thân thể chàng. Cái lưỡi hồng từ từ thè ra, liếm hết từng giọt nước trên người chàng. Hơi thở hào hển theo từng nụ hôn. Người cong lên giật giật theo từng cái liếm. Chàng rên nhỏ, người run lẫy bẫy. Nàng mạnh bạo, chặn ngăn những chống chõi yếu ớt của chàng. Cái lưỡi như con rắn dài, quấn lấy từng làn da thớ thịt. Nó là cái lỗ tai xinh xinh. Nó là cái cần cổ đầy khoái cảm. Nó là cái nách lún phún lông nhột nhạt. Rồi ngực, rồi bụng, rồi lông mao đen tuyền. Nó dừng lại ở dương vật, nhấp nháp cái quy đầu. Nghe cái âm ấm khác lạ, chàng cong người toan ngồi dậy. Nàng đè chàng xuống. Cái miệng mở to dần. Toàn bộ dương vật nằm gọn trong họng. Tại sao nàng chưa biết mùi đời mà rành thế? Cái đó là lẽ tự nhiên, tự bản thân con người sẽ biết. Chàng nhắm mắt tận hưởng, nàng cũng nhắm. Thật ra cái hôn đó đúng điệu là cái hôn. Nó không kèm cái tìm kiếm dục ngã, nên nó không có cử động thường tình. Nàng hôn, và muốn tận hưởng cái vị giác của cái vật giống yêu đương trong miệng. Thế thôi. Cho nên, sau khi thõa mãn với cái nhu cầu đó, nàng thôi. Miệng nàng rời xuống, lại chu du, lại ngậm mút từng đầu ngón chân, từng cái góc kẻ của đôi chân chàng. Cái vết thương trầy sướt lúc nãy, thay vì là đau, bây giờ lại là nguồn gợi hứng vô hạn cho chàng. Vì khi môi nàng chạm vào đó, thì chàng lên tiên. Nàng lại từ từ trườn lên, thân thể hai người chà sát vào nhau. Cái dương vật nóng bỏng đi xuống từng chút một. Còn âm thể của nàng? Nó đi lên, cũng từng chút một. Đoạn đường tuy dài, hơi thở tuy hào hển, nhưng cuối cùng rồi chúng cũng gặp nhau. Cảm giác do sự va chạm của mép âm hộ và dương vật nóng bỏng làm chàng và nàng cùng rít khẻ trong sung sướng. Nàng muốn có cảm giác đó nữa, nên nhích động thân mình. Hết kéo lên, lại chà xuống. Cảm giác sướng càng lúc càng nhiều. Có cảm giác rồi, lại muốn nó nhiều hơn, mạnh hơn, nên cử động phải nhanh hơn, mạnh hơn nữa. Chàng bấu chặt lấy ngực nàng, vân vê, rên siết. Nàng bóp mạch vai chàng, làm điểm tựa đung đưa. Trong khuê phòng của nàng bây giờ, ngoài tiếng hơi thở và tiếng cọ nhau nhóp nhép của hai bộ phận sinh dục đang cương cứng, không còn tiếng gì khác. Hai bộ phận cọ nhau đó, một cái thì lồi ra, một cái thì lõm vào, nên khó mà giữ cho nó khỏi mắc vào nhau được! Cho nên sau một hồi cọ sát, chúng bị chệt vị trí. Và cái gì phải đến đã đến: cái dương vật trắng hồng của Phong chợt đi vào trong âm đạo của Oanh. Tuy một chút thôi, cũng đủ làm Oanh đứng sựng người lại: Nàng đau. Ngừng một lát, vẫn Oanh trong vai trò chủ động, nhích nhẹ từng chút. Nhìn chàng trai dưới thân mình, xinh đẹp, nhỏ nhắn như một vị thiên thần, nàng thương quá. Nàng muốn ấp ủ chàng, bao trọn chàng trong vòng tay. Nàng muốn cho chàng tất cả. Nàng sẽ gắng chịu đau, tặng hết cho chàng. Nàng ngồi dậy, quỳ gối trên thân người chàng. Dương vật chàng vẫn còn mắc trong âm hộ, chỉ một ít thôi, chỉ đầu khất thôi, nhưng vẫn đau. Nàng nhìn chàng, nói: - Phong, em muốn cho anh hết, em cho anh hết đó! Ánh mắt Phong lờ mờ nhìn nàng: - Anh cũng lần đầu! Rồi chàng nhắm lại. Nàng cúi xuống. Nụ hôn họ lại trao nhau. Khi môi họ rời nhau, thì cũng là lúc nàng thúc mông mình xuống. Tuy nàng to lớn, nhưng lỗ âm đạo nhỏ, rất nhỏ. Dương vật chỉ vào sâu một chút thôi, nhưng nàng đau, đau lắm. Cắn răng, nàng nhút nhít hạ thể, rút ra để lấy hơi, rồi nhịp xuống. Làm vài lần, nàng quen với cơn đau. Lúc nàng nhịp xuống lần nữa, cảm giác đau như xé thịt. Nàng không ngờ mình có thể làm được chuyện đó. Nàng đâu có biết lúc nàng hạ thân xuống, thì Phong cũng nẫy cong người lên hết cỡ, dương vật soạt thẳng vào âm cung của nàng. - Ôi Phong, em đau, đau quá?. híc hic hic Nàng khóc. Tiếng khóc ban đầu nho nhỏ, sau lớn dần. Cùng với tiếng khóc là cử động nhanh dần, điên cuồng, bất chấp đau đớn. Bỗng nàng bấu chặt vai Phong, rồi rên, rồi siết, rồi cào cấu. Nàng làm việc đó trong cái nhắm mắt đam mê. Mặt Phong bị móng tay nàng cào trầy. Chàng đau, nhưng rồi trong cái đau đó có cái cảm giác sung sướng kỳ bí không thể diễn tả được. Oanh chuyển từ cấu cấu sang tát tay, đánh vào mặt, vào ngực, vào tay, vào vai Phong. Chàng oằn mình rên siết, chàng đau? Chàng súyt xoa rên rỉ. Van xin. Nhưng đầy khoái cảm! - Ah, hu ái da, hư đau? a.aa?. Oanh, ngưng, a, Oanh? anh xin em? ối da? Oanh? hít ha ? - Anh Phong! ghừ hụ hụ ? híc híc, hụ hụ? Phong? em ?.hic ? Thân hình trắng muốt của Phong bây giờ đầy vết sướt, mắt bầm, môi sưng vều. Nhưng chàng cảm thấy sung sướng lắm. Cái đau mang đến khoái cảm tột cùng, còn Oanh thì cư điên cuồng cào cấu, như trả thù cho cái đau vô biên do bị xé rách màn trinh lúc nãy. Nhịp độ xâu xé nhau của hai người tăng dần, để rồi đi đến cao trào bằng tiếng thét và tiếng rên rỉ cùng lúc của cả hai người. Có lẽ Phong đã không giữ được đến giờ nếu chàng không bị làm đau như thế. Nhưng không hiểu tại sao cái đau đó mang đến cho chàng cái sung sướng đầu đời tuyệt vời không thể nào quên được. Còn Oanh? Sau khi xong việc, nàng nằm thiêm thiếp. Thân thể rã rời. Hạ thể của nàng và chàng nhầy nhụa máu và chất nhờn. Hai người mệt quá, không nhấc nỗi thân, cứ để vậy ngủ cho đến sáng. o O o - Rồi sao đó mọi chuyện thế nào? - Sáng dậy, mọi sự bẻ bàng. Nàng chăm sóc nâng niu tao dữ lắm. Tao cũng đột nhiên thấy thương nàng thật tình. Tao ở đó đến trưa mới về. Nàng đưa tao về. - Ba má mày nói gì? - Tụi tao nói dối là tao bị đánh! Thấy nàng chăm sóc, bảo vệ tao, ổng bả thương lắm, chứ đâu có dè thủ phạm chính là?. nàng! - Hà hà, mày dự phần nữa chứ, ai biểu! Á còn vụ cá độ? - Tao đâu dám nói ai đâu, đành chịu đãi chầu bia cho tụi nó chứ sao. Nhưng không đủ tiền, nàng bù thêm cho tao, hì hì. - Rồi sau đó? - Thì cưới chứ còn sao nữa? Bốn năm sau nàng ra trường, tụi tao làm đám cưới. Cái vụ đó cứ làm đều đều. - Nàng vẫn mạnh bạo như vậy sao? - Nói thật chứ mấy thằng cha đàn ông trên đời này, khó thằng nào qua nỗi nàng một đêm. Nàng bị chứng cuồng dâm đó! - Vậy mày? Sao mày chịu nổi? - Tao à? Tao thì khác! Nói thật với mày chứ tao càng bị hành hạ, đánh đập bao nhiêu thì tao càng thích bấy nhiêu. Vả lại nàng biết ý tao, nên có chỗ làm cho tao vừa không bị mất mặt với đồng nghiệp, vừa ? sướng. Nói xong, Phong vạch áo cho tôi xem. Vết hằn đo đỏ còn đầy trên ngực. Tôi bảo: - Vậy cha mắc chứng khổ dâm rồi cha nội ơi. Phong cười nói: - Khổ sướng gì không biết, nhưng cái ấy của nàng vẫn luôn mũm mĩm như hồi lần đầu, bắt thằng em trai của tao lên tiên hoài. Hỏng tin mày hỏi nó coi!? ha ha ha Tiếng cười của hai thằng bạn thân xin chấm dứt câu chuyện ở đây. 

Truyen sex hay

Back to posts
Comments:

Post a comment

 Truyện Sex Cô Gái Mất Trinh

Truyện Sex , Truyện Loạn Luân, Truyện Dâm, Truyện Người Lớn, Truyện XXX , Sex, Ảnh Sex, Phim Sex Hay Nhất Việt Nam

Tôi không phủ nhận mình ( truyen sex ) là người dâm đãng , nhưng tôi sẽ hơi buồn nếu ai đó gọi tôi là kẻ Mất Trinh . Chẳng qua là vì họ không có dịp tìm hiểu bên trong lớp áo dài cổ kính của người phụ nữ Việt Nam.

Cá tính tình dục của tôi đúc kết từ tâm hồn lãng mạn giữa bà mẹ Huế và bản chất lăng nhăng của ông cha Bắc kỳ. Sự kết hợp của sông Hồng cuồn cuộn sóng và dòng Hương giang êm đềm yểu điệu tạo cho tôi một vóc dáng đoan trang hiền dịu, không quá thánh thiện nhưng đủ để che dấu thứ tình cảm lạc thúc lúc nào cũng dâng tràn trong tôi hình như từ khi tuổi 16. Thuở đó tôi còn học trung học và dùng phương tiện xe buýt. Buổi trưa còn đỡ nhưng bao giờ những chuyến xe chiều về cũng đông nghẹt. Người ta bám chung quanh chiếc xe cũ kỹ như lũ khỉ gánh xiệc bám trên chiếc xe đạp rẻ tiền của anh chàng bán thuốc sơn đông nơi các chợ thị trấn nghèo nàn. Với tôi, những chung đụng ngột ngạt là thứ cực hình tôi phải chịu đựng mỗi ngày cho đến một lần… Người ta ấn ép càng lúc càng đông như thường lệ và tôi cố gắng ngửa cổ thở.




Phần lớn khách xe là học trò quỷ quái nhưng ngây thơ hay lũ công nhân từ các cơ xưởng hôi hám lúc nào cũng phì phèo điếu thuốc dù trên xe không còn một tí khe hở cho không khí lưu thông. Lần đo tôi nhìn thấy một bàn tay lẩn trốn giữa đám đông mò mẫm cô gái đứng cạnh cửa sổ. Bàn tay của gã thanh niên cố tình đứng ép sát vào cô gái. Dù trên xe ồn ào, chật chội và nồng nặc thứ mùi vi mồ hôi pha trộn với các thứ mùi hàng hoá,, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự ngây ngất của cô gái qua những lần thở hắt ra hay những tiếng rên rất nhỏ lúc xe dằn ổ gà chao động. Qua khe ngách của khoảng trống, tôi có thể nhìn thấy bàn tay của người đàn ông nhẹ nhàng vuốt ve khoảng bụng của cô gái, đôi lúc bàn tay đó biến hình thành một thứ mấp mô dưới làm vải ka ki của bộ quần áo nhân công và cô gái nhướn người mắt khép nhẹ. Những hình ảnh ấy ban đầu chỉ gợi trong tôi sự tò mò chứ hoàn toàn chưa có một chút gì kích thích cho đến khi chiếc xe thắng gấp, mọi người xô giạt và vô tình tôi bị ép vào sát gã thanh niên. Khi chiếc xe thăng bằng trở lại thì bàn tay của gã đã ôm hờ ngang hông tôi trong tư thế bám víu vào thành ghế. Không bao lâu, tôi cảm thấy hình như bàn tay gã xoay chiều ấn nhènhẹ vào bụng tôi trong khi sau mông tôi như có ai ấn vật gì đó cồm cộm vào sát da thịt. Một thứ cảm giác nhột nhạt nhưng khoan khoái xâm chiếm khiến tôi hoang mang nghĩ đến những câu chuyện lợi dụng sờ mó của lũ bạn thường kể. Tôi giả vờ chồm ra cửa sổ để thở, nhưng vì cách nhoai người này mà bàn tay của gã kéo áo tôi trật qua một bên và tôi cảm thấy cánh tay của gã xiết mạnh trên gò ngực trong khi cái vật gì đó hình như ấn mạnh hơn vào giữa mông. Tôi vẫn lặng yên khi bàn tay đó xoa ấn nhè nhe ngoài làn vải áo, cọ sát vào chiếc núm vú của tuổi dậy thì làm cho tôi khẽ rùng mình. Tôi vòng tay áp chiếc cặp táp vào ngực như để che dấu cho bàn tay gã. Quả nhiên bàn tay đó như hiểu ý nghĩ thầm kín của tôi nên bắt đầu xoa bóp mạnh hơn, len dần vào giữa cho đến khi tôi cảm thấy lâng lâng là chính lúc hai ngón tay của gã đang lách qua kẽ áo sơ mi để sờ nắn gò ngực, nhất là chiếc núm vú nhỏ nhắn đang căng mọng. Cảm giác là lạ len vào giữa hai đùi, trơn ướt. một thứ bản năng tình dục bừng dậy khiến tôi chỉ muốn ưỡn người cho cái vật cồm cộm sau lứng ép vào chặt hơn. Tôi mím môi cố gắng ngăn chặn cho cổ họng khỏi thoát lên những âm thanh mà có lẽ đó là thứ tiếng nói của tình ái đang bừng bừng trong huyết quản. toàn thân tôi nóng bừng, quên cả theo dõi cô gái sát phía trước vừa thở hắt ra thật mạnh đồng thời tay trái của gã vươn ra vịn vào thành xe. Khi gã và cô gái xuống trạm,. Về tới nhà tôi vội vã vào cầu tiêu để tìm hiểu cái cảm giác nhờn ướt giữa hai đùi. Dục tính của tôi nhen nhúm bừng lên từ ngày hôm đó.

Tôi mất trinh tiết năm 17. Tôi biết phải kết luận là bị hiếp dâm hay tự ý. Đó là lần họp tổ rất khuya rồi cả bọn rủ nhau đi ăn chè. Sau năm 75, việc kiểm soát con gái không còn chặt chẽ như xưa vì lũ trẻ thường dựa vào cớ họp hành cờ đỏ, hội đoàn để đi chơi khuya. Tôi cũng không nằm trong vòng ngoại lệ. Lúc kéo nhau về trời đã khuya lắm và cơn mưa bất chợt đổ xuống. nên gã tổ trưởng đưa tôi về trên chiếc xe quốc doanh băng tắt qua khu nghĩa địa. Chiếc xe sụp hố vành bánh cong queo nên hai đưá đành phải khiêng chiếc khung méo mó vào núp mưa dưới hiên gian miễu thờ. Lúc này tôi vừa lạnh vừa sợ ma nên rúc vào gã. Bóng tối đồng loã khiến hắn mạnh bạo vòng tay ôm tôi sát vào người. Nước mưa hắt càng lúc càng mạnh và hai đứa lùi càng lúc càng sat vào nhau. Cảm giác rạo rực mơ màng khiến tôi không để ý nhiều đến những sự kiện chung quanh cho đến khi hắn xiết chặt áp môi vào hôn trên má. Tôi vẫn lặng yên nên hắn xiết tôi mạnh hơn và cắn nhẹ vào tai tôi khiến tôi vừa sướng vừa nhột. Tôi muốn né tránh nhưng hơi nóng và chiếc lưỡi tham lam của gã làm tôi ngây dại vô cùng. Lúc hắn nắm tóc tôi kéo ngửa mặt ra để hôn lên môi thì thực sự tôi chỉ muốn vòng tay ôm ghì lấy hắn. Nhưng không hiểu sao tôi lại thụp người né tránh khiến hắn vung đôi tay kéo mạnh tôi vào. Bây giờ tôi đứng áp lưng vào hắn, dính cứng trong vòng tay bão loạn thèm khát đang khoá chặt ngang eo tôi. Dựa vào bờ tường, hắn hôn hít trên gáy tôi, thỉnh thoảng lại lè lưỡi liếm những giọt nước mưa làm cho tôi thấy kích thích, thêm vào vòng tay ấm áp khiến tôi chợt thèm muốn một cách lạ kỳ dù không biết thèm muốn cái gì. Trong thâm tâm tôi chỉ mơ hồ hình dung đến những chuyện tình dục mà chính tôi cũng chưa biết ra sao. Hắn thì thầm vào tai những lời nói đầy tính cách huyền bí “Đừng sợ, anh chỉ ôm hôn chút thôi Quyên ”

Giọng hắn trầm ấm và vòng tay hắn nới lỏng nên tôi cũng im lặng tựa vào hắn. Từ thân thể hắn, hơi nóng lan truyền sang lưng tôi, bất giác tôi áp tay vào tay hắn kéo lên ấp vào ngực. Nụ hôn trên gáy tôi như nóng bừng hơn và từng vùng da thịt trên gáy tôi rạo rực theo chiếc lưỡi uốn éo. Tôi thở mạnh hơn, kềm hãm sự khao khát của dục vọng nhưng cơ thể tôi như muốn nổ tung lên, các bắp thịt như co thắt lại khiến tôi ưỡn mạnh, gò ngực phồng lên thắt mạnh dưới lớp áo nịt vú. Hắn vẫn từ tốn hôn trên gáy, trên vành tai trong khi bàn tay hắn vòng trước ngực cởi chiếc khuy áo đầu tiên như thăm dò phản ứng của tôi. Tôi buông thõng tay chờ đợi nhưng hắn không cởi thêm nữa mà bắt đầu xoa nắn một cách hờ hững ngoài áo như muốn trấn tĩnh, muốn vỗ về để tôi yên tâm. Hai tay tôi thõng xuống bám vào lớp vải quần cu/a hắn, dày vò theo một phản xạ đắn đo như tạo thêm can đảm cho hắn lách tay vào kẽ khuy áo vừa mở để mơn trớn làn da ngực chung quanh viền áo nịt vú của tôi. Hắn mò mẫm nhẹ nhànhg chậm chạp, nửa như muốn len ngón tay vào, nửa ngập ngừng như chưa muốn bước sang ranh giới của nỗi thèm khát trong tôi. Tôi nhắm nhẹ mắt khi bàn tay kia của hắn vuốt ve bờ môi, hưởng thụ cảm giác ngây ngất của bàn tay đàn ông đang vuốt ve trên má. Hắn không bao giờ cho tôi tận hưởng cảm giác ở một chỗ mà thay đổi vị trí không bao giờ đoán được. Lúc hắn bụm lòng bàn tay trên miệng tôi là lúc bàn tay kia bất chợt lách nhanh vào bầu vú bên phải, nhẹ nhàng ve vuốt chung quanh khiến tôi quýu cả người lên vì sướng.. Lúc này có lẽ hắn yên tâm khi chỉ nghe tôi rên khẽ trong khi tay tôi bấu chặt vào quầnhắn ghì sát vào người vi cái gì đó cứ cấn lên làm cho mông tôi không được áp sát vào hắn. Thêm nhiều chiếc khuy áo bị cởi tung và chiếc nịt vú bị kéo tuột hẳn xuống. Hai trái đào lồ lộ săn cứng với đầu vú đỏ hồng căng mọng cương cứng nằm gọn trong đôi tay của hắn. Tôi không còn kiểm soát được lý trí và hắn cũng không thể ngừng trò chơi xoe tay trên đỉnh ngực. Tôi oằn người xuống đầy khoái cảm và hắn thừa dịp luồn tay vào trong qua6`n của tôi. Lần đầu tiên bàn tay đàn ông vuốt ve trên đùi làm cho tôi run lên, kích thích cực độ vì tôi chẳng còn biết gì nữa ngoài việc nhắm nghiền hai mắt vặn vẹo theo từng cơn khoái cảm. Tôi không thể nhớ cảm giác ướt át vì mưa hắt hay vì nước nhờn ứa ra từ cửa mình, nhưng tôi nhớ rất rõ lúc ngón tay hắn vuốt ve hai bên đùi, lách xuống vuốt lên, tôi chỉ muốn dang chân rộng ra hay ngồi xuống hay làm bất cứ cái gì để thoả mãn sự dòi hỏi tột cùng của lứa tuổi khao khát tình dục. Và tôi đã quay người áp mạnh bụng vào hắn, hai tay tôi bám vào vai hắn, môi tôi dính chặt vào miệng hắn dù thực sự tôi chưa hề biết nút lưỡi ra sao, nhưng khi thấy lưỡi hắn uốn éo trong mệng tôi. tôi cũng tự động thè lưỡi bấu vào lưỡi hắn, quên bẵng hai tay hắn đang hấp tấp tháo khoá thắt lưng, chiếc quần tây thùng thình tuột xuống rồi đến chiếc quần đùi bó. Trời tối và vì tôi còn mắc cở nên không dám mở mắt nhìn, mặc kệ cho cái vật gì đó nóng hổi chà sát giữa hai chân tôi.

” Dang chân ra đi Quyên “… hắn thì thầm ra lệnh và tôi như cái máy làm theo ý hắn. Máu trong người tôi sôi lên, đầu óc tôi hoàn toàn tê dại vì kích thích đến độ tôi không nhận biết quần tôi tụt xuống quá gối từ lúc nào. Mưa hắt tứ tung nhưng không thể làm nguội cơn sốt tình dục đang ngấu nghiên trong cơ thể nóng bừng của tôi. Tất cả như chợt ngừng lại khi cảm giác đau xé giữa hai đùi, hắn ôm ghì tôi trong khi nước mắt tôi ứa ra. Lần mây mưa đầu tiên trong đời chấm dứt bằng cơn đau bất chợt rồi cảm giác hối hận bừng tỉnh, tôi đẩy hắn ra, hốt hoảng sửa quần áo trong lúc băng mình qua mưa về nhà….. Không bao giờ tôi gặp lại hắn. Những đợt nghĩa vụ liên tiếp đã đưa hắn về một nơi nào đó đem theo trinh tiết của tôi.

Cho đến khi lấy chồng, tôi còn trải qua khá nhiều cuộc tình, nhưng chỉ là thứ tình cảm lãng mạn thơ từ hoặc nhiều lắm là những chiều ôm ấp sờ mó lén lút vội vã. Đầu óc tôi lúc nào cũng lo sợ viễn vông, sợ một ngày nào đó tôi sẽ bị nhà chồng khinh rẻ vì không còn trinh trắng. Đó cũng là lý do tôi bằng lòng lấy Trương. Trương hiền lành, có thể nói khù khờ. Trương thích sách, thích học và có vẻ trầm lặng như một ông giáo già. Hôm tân hôn là ngày tôi có kinh. Không biết Trương có kinh nghiệm để hiểu biết hay không, nhưng chưa bao giờ Trương nghĩ tôi là người con gái đã qua một lần ân ái trước khi lên xe hoa. Đôi khi nghĩ lại tôi chợt phì cười vì Trương khờ khạo quá, không biết làm gì và tôi dù muốn lắm nhưng vẫn phải giả vờ nằm ngay ngắn trên chiếc giường nệm có trải chiếc khăn trắng. Trương lúng túng như kẻ phạm tội. Trương nằm trên người vợ mà chẳng biết làm gì, chỉ ngọ ngoạy nhè nhẹ như sợ làm vợ đau rồi xuất tinh giữa hai đùi tôi. Tôi đã biết mùi vị ân ái nên chỉ muốn chồm lên hay cầm cho vào, nhưng sợ đổ bể chuyện mất trinh nên đành nằm im.

Lúc Trương ngủ vùi, tôi vẫn nằm trong lòng ấm ức. giòng máu kinh rỉ lên chiếc khăn, tôi vội vàng vào thay băng. Suốt cả tuần sau đó tôi cứ lấy cớ đau cửa mình để né tránh và Trương cũng không ép buộc, còn giải thích rất khoa học cho tôi về cơ thể con người và màng trinh tiết. Sống chung với nhau chỉ vài tháng tôi đã biết Trương chỉ là con mọt sách và tình dục không được mạnh cho lắm. Đối với Trương, sách vở là người tình. Những ân ái với tôi như một thứ nhu cầu xa xỉ. Trương không biết âu yếm vuốt ve. Trương thực hiện đời sống vợ chồng như loài thú làm công việc truyền thụ giòng giống, Trương chỉ biết mỗi một động tác leo lên, cho vào và nhấp nhổm ngắn ngủi để tuôn ra những chất chứa của sự đòi hỏi, để khỏi cảm thấy khó chịu rồi lăn ra ngủ, mặc cho tôi hụt hẫng với thứ kích thích vừa nhen nhúm. Nhiều đêm tôi lẳng lặng ôm xiết chiếc gối, dằn vặt ám ảnh với những hình ảnh tưởng tượng mơ hồ vì chính tôi thực sự cũng chưa biết nhiều về tình dục, trằn trọc cả đêm bên cạnh Trương mà không biết làm sao khác hơn.

Hai năm sau, gia đình tôi thoát được và đến định cư tại Mỹ. Đời sống tây phương tưởng như sẽ kéo Trương ra khỏi lớp vỏ cổ lỗ, nhưng không. Trương càng đam mê với sách vở, miệt mài với bút viết. Tôi không thể trách và cũng không thể phủ nhận Trương là người có chí. Vừa đi học, vừa đi làm nên lăn ra giường là ngủ say vùi. Thấy Trương vất vả quá tôi cũng xin đi làm để phụ giúp thêm, nhưng Trương nhất định không cho. Trương chỉ muốn tôi đi học nhưng có biết đâu đầu óc của tôi chẳng thiết tha gì đến chữ nghĩa. Cuối cùng tôi cũng xin được một việc part-time cùng với đám tỵ nạn mới sang.

Công việc thật giản dị, hút bụi lau dọn các văn phòng dưới phố. Cũng tại đây tôi quen Phong. Phong nhỏ hơn tôi vài tuổi. Nhờ Phong tôi biết cách làm dối trá cho xong việc mau chóng và cũng vì vậy mà tôi rảnh rỗi đi lục báo đọc. Dĩ nhiên báo chí trong các văn phòng không phải chỉ là thứ văn chương kỹ thuật thuần tuý mà còn có các loại sách khiêu dâm mà chưa bao giờ tôi được xem qua. Có lần đang xem tạp chí…., Phong mở cửa vào bắt gặp làm cho tôi đỏ mặt ngượng ngùng. Nhưng Phong có vẻ coi đó như là chuyện thường tình. Vài tuần sau thì Phong nói chuyện với tôi như với người bạn cùng trang lứa làm cho tôi cũng cảm thấy vui vui là lạ. Phong còn rủ tôi xem phim. Nửa tò mò, nửa ham muốn, tôi theo Phong lên tận lầu cao nhất. Phong dùng ống nhòm quan sát từ trong bóng tối các cửa sổ của những building chung quanh. Sau đó Phong đưa cho tôi xem. Dưới ánh sáng lờ mờ tôi nhìn thấy hai người ôm nhau. Tim tôi đập loạn xạ trong khi Phong bình thản nói hôm nay không có cảnh hấp dẫn. Hôm khác Phong sẽ tìm tôi khi nào gặp. Dần dần việc dán mắt vào ống nhòm không còn làm cho tôi xấu hổ mà coi như đó là cách tiêu khiển thời gian lãnh lương.

Người đàn ông đè cô gái xuống bàn làm việcVà chuyện phải đến đã đến, hôm đó tôi đang xem 2 ngưòi Mỹ làm tình trong văn phòng., khuất lấp sau lớp màn nên tôi không nhìn được rõ. Điều này càng làm cho tôi bị kích thích vỉ chỉ thấy một phần. Phong thì đã quen coi những cảnh như vậy nên ngồi chễm chệ trên chiếc ghế da hút thuốc. Nhưng mùi thuốc lá lần này hăng hắc và điếu thuốc bé tí như que kem.

- Phong hút thuốc gì mà hôi vậy

- Chị muốn thử không, phê lắm

- Quyên đâu biết hút thuốc đâu

- Thì thử đi rồi biết.

Phong tinh quái đánh đúng vào tâm lý của tôi khi bị thách thức nên tôi cũng làm liều hít 1 hơi, sặc sụa chưa kịp ho thì Phong đã bụm chặt miệng mũi tôi lại

- Ém vào mới phê

Lúc Phong bỏ tay ra thì tôi họ sặc ho sụa, vùng vằng bỏ ra cửa sổ coi tiếp. Nhưng chừng vài phút sau tôi bỗng cảm thấy lâng lâng bay bổng, mồ hôi toát ra nóng bừng bừng nên tôi cởi chiếc áo khoác ngoài chỉ còn chiếc áo thun hở tay. Trong gian phòng lờ mờ, tôi thấy Phong nhìn tôi chăm chú khác thường. Tôi cảm thấy ánh mắt của Phong soi mói trên thân thể chứ không nhìn vào mắt tôi như thường lệ

- Chị Quyên đẹp và sexy quá




Tôi giả vờ không nghe nhưng trong lòng thấy khoan khoái, mơ màng nhìn xuống đường. Không biết bao lâu bỗng tôi thấy bàn tay Phong bóp nhè nhẹ trên đôi vai trần, vuốt ve suốt cánh tay rồi vòng ngang bụng. Có lẽ lúc đó tôi và Phong như một đôi tình nhân. Cảm giác thú vị cộng thêm ảnh hưởng của cần sa làm cho tôi hoàn toàn buông thả. Tôi với tay lấy chiếc ống dòm lơ đãng nhìn. Hai người Mỹ không còn đó nhưng tôi vẫn cầm ống nhòm đưa ngang, tựa nhẹ vào Phong thưởng thức một ngày làm việc cuối tuần. Mặc kệ bàn tay Phong xoa nhè nhẹ trên làn da bụng, lần mò chung quanh rốn. Bình thường có lẽ những mơn trớn này đã làm tôi sướng điên lên vì thèm khát đã lâu, không hiểu sao lúc này tôi cảm thấy êm đềm nhẹ nhàng, khoái cảm không dâng trào như nước lũ mà từ từ lấn chiếm, từng chút từng chút như khi hai tay Phong len lỏi lên trên, táy máy châm chích phần dưới của chiếc nịt vú. Ngón tay Phong lách qua lớp vải cứng ngọ ngoạy trên đỉnh ngực làm cho núm vú tôi cương dần, cả gò ngực như mọng lên chật cứng dưới sự co dãn của sợi giây đeo. Tôi ưỡn người thở mạnh trong im lặng, kềm hãm dục tính đang bừng lên như muốn thoát ra những tiếng rên sung sướng.

- Nhột không Quyên

- Không

- Thích không Quyên

- Thích

Tôi thì thào trả lời Phong, ngoan ngoãn như một người tình. Bàn tay Phong sờ xoạng khắp ngực làm tôi rùng mình quên bẵng mình là người đàn bà có chồng. Khoái cảm làm cho tôi vặn nghiêng người, lỏng tay cầm ống nhòm để vịn vào thành cửa sổ, ngửa cổ mời gọi Phong đặt những nụ hôn nóng bỏng lên gáy. Chưa đủ thoả mãn, tôi vòng tay ghì chặt đầu Phong vào cổ. Người tôi cong lên khiến Phong cũng như điên dại đẩy lệch cả chiếc nịt vú lên để có thể úp trọn hai lòng bàn tay lên vú tôi, ngón tay Phong chẽ ra cho đầu vú căng vứng chen vào giữa và Phong xiết tay nhè nhẹ làm cho tôi sướng ngây ngất. Tôi quay hẳn người lại, tự vén cao áo thung lên rồi ghì đầu Phong xuống. Những động tác này hoàn toàn do phản xa của cơ thể chứ tôi không ngờ Phong lại ngậm lấy đầu vú mút cùng lúc với chiếc lưỡi nham nhám liếm quanh. Tôi sướng đến độ ôm xiết lấy đầu Phong khiến Phong ngạt thở vùng dậy. Phong chụp đầu tôi hôn như mưa bão lên môi. Chỉ chờ có vậy, tôi hôn trả cuồng nhiệt như những lần nhìn thấy người ta hôn nhau bên kia khung cửa. Lưỡi tôi và Phong xoắn vào nhau, có lẽ đây là lần đầu tôi tận tình thưởng thức mùi vị ngọt ngào của nụ hôn môi nồng cháy.

- Muốn ra không Quyên ?

- Cái gì Phong ?

- Quyên không biết tuyệt đỉnh là gì sao

- Quyên đang sướng tuyệt đỉnh rồi đây mà

Tôi thú nhận với Phong như một cô gái khờ khạo. Phong tuy nhỏ nhưng đã trải qua cuộc sống phóng túng nên biết tôi chưa kinh nghiệm. Phong luồn tay vào trong chiếc quần gin làm cho tôi phải thót bụng cho tay Phong lọt qua. Nhưng chiếc đai lưng gò bó làm cho tôi thốn quá

- Cởi ra cho Quyên đi Phong

Nhưng Phong hình như không nghe mà chỉ mải mê ve vuốt gần chỗ tam giác, trên đám lông thưa của tôi làm cho tôi càng thấy thốn khó chịu. Tôi đành tự tay cởi khuy và Phong hiểu ý tuột chiếc quần gin chật căng bó xuống dưới. Tôi chợt cảm thấy nhu cầu cần dang chân ra vì chất nước nhờn đang ướt đẫm giữa đùi. Phong thong thả nhìn ngắm trước khi lấy tay ve vuốt. Mỗi lân ngón tay Phong đụng vào núm thịt ở hiữa tôi lại sướng tê người, phản xa chỉ muốn xoáy chặt vào tóc Phong ấn vào. Lúc Phong lấy tay banh chân tôi ra, lấy kưỡi cọ quẹt và hà làn hơi nóng hổi vào, tôi sướng quá độ mất cả tự chủ rên lên trong cuống họng

- Quyên đau quá Phong ơi.

Phong thừa hiểu chữ đau của tôi dùng chỉ là thứ ngôn ngữ của người con gái ít va chạm. Phong chờn vờn đùa giỡn với tôi

- Đau hả Quyên, vậy Phong thôi nha

- Đừng Phong, Quyên thèm quá, Quyên thèm lâu rồi

Tôi thì thào nói lung tung vì hai chân run lên, các bắp thịt co giật, tay chân bải hoải lạ kỳ lúc Phong đưa hai ngón tay móc ngược bên trong, ngón cái ấn vào hai bên mép và cả lòng bàn tay áp chặt vào mu tôi. Lần đầu tiên tôi nhận thức rõ ràng mình đang ra, tuy tôi nhắm nghiền mắt nhưng tôi vẫn cảm thấy tay tôi đang xoắn chặt vào tóc Phong, ấn mạnh đầu Phong vào giữa. Hai chân tôi khuỵ xuống kẹp mạnh vào đầu Phong. Với tư thế này, nếu không có bức tường sau lưng có lẽ tôi đã ngã ngửa. Tôi rên ú ớ, hơi thở gấp khúc từng đoạn và tôi biết âm hộ tôi đang co giật liên hồi khi lưỡi Phong thọc sâu vào trong. Tôi dựa vào tường ưỡn mạnh người cong cớn trong Khi Phong ghì chặt hai đùi tôi như đang ngồi trên vai Phong từ lúc nào…..

- Quyên sướng quá Phong ơi, Phong ra đi Phong

Tôi dùng chữ ra như con vẹt bắt chước.

- Phong không ra được đâu. Hút cái này lâu ra lắm Quyên.

Tuy tôi còn thèm lắm, nhưng hỏi thèm cái gì tôi cũng chẳng biết. Câu nói chưa ra của Phong làm đầu óc tôi chợt tò mò không hiểu người đàn ông khác có giống như Trương, nằm ngủ như chết sau khi thoả mãn ?. Trong tâm tư tôi quên bẵng hành động tội lỗi vừa qua mà chỉ quay cuồng với ý nghĩ lúc Phong ra sẽ ra sao

- Thôi sửa soạn về chị Quyên. Hết giờ làm rồi đó

Tôi bẻn lẻn đứng lên sửa lại quần áo. Phong chở tôi về, nhưng hôm nay cả hai cùng im lặng theo đuổi những ý nghĩ riêng tư trong đầu. Không biết Phong ra sao, nhưng tôi hoàn toàn không gợn lên một chút mặc cảm tội lỗi nào hết. Đến nhà. Trương vẫn ngồi trước bàn học, cặp kính trễ xuống chăm chú đọc. Con mọt sách không hề quan tâm đến tôi. Tự nhiên tôi thấy nghèn nghẹn trong cổ.

Nhã làm lâu năm nên có chức phận trong công ty thầuHình như tôi là người mang đến những điều không may cho tình nhân. Cả tuần không gặp Phong, tôi thèm khủng khiếp. Tôi không nghĩ là Phong hối hận nên tránh né vì Phong là tuýp người trẻ sống bất cần đời. Nghe tin đồn mang máng Phong bị đuổi vì bị bắt quả tang hút cỏ trong phòng điện. Sau một thời gian tôi lại bị chuyển qua làm chung building với Nhã. Chỉ một thời gian ngắn tôi đã biết Nhã thường lén trốn việc thủ dâm trong nhà vệ sinh. Nhìn bên ngoài khó ai có thể ngờ người đàn ông chững chạc như Nhã lại làm những chuyện như vậy.. Lương khá lại không thấy vợ con. Vậy m`a chẳng bao giờ thấy Nhã lợi dụng để ngồi chỉ tay năm ngón. Lúc Nhã tình nguyện đưa tôi về, tôi có ý nghĩ không đẹp. Nhưng sau nhiều lần chỉ thấy Nhã lầm lì im lặng suốt quãng đường, tôi đâm ra tội nghiệp Nhã. Tôi biết Nhã cũng có những thèm muốn của người đàn ông lao động nhưng vì hoàn cảnh nào đó nên không tỏ lộ. Có lần tôi hỏi Nhã về chuyện vợ con chỉ thấy Nhã thở dài. Sau này tôi biết vợ Nhã bỏ đi theo một người đàn ông bằng cấp. Nhã có vẻ thù hận đàn bà.

- Sao anh làm vậy trong phòng vệ sinh

Tôi nghĩ rằng cách hỏi đột ngột của tôi sẽ làm Nhã lúng túng. Nhưng chính câu Nhã trả lời lại làm tôi khó xử

- Tại tôi thèm đàn bà như mọi người đàn ông, nhưng tôi không muốn cầu xin ở họ như mọi người đàn ông khác

- Tại sao anh không bịt chỗ hở ở phòng kho đừng cho ai nhìn

- Họ muốn nhìn cứ nhìn. Vả lại họ là ai ngoài chị

Nhã làm tôi sượng trân nhớ lại lần nhìn thấy dương vật của Nhã, gân guốc chứ không như của Trương. Lúc Nhã bắn ra, tôi nhìn thấy và thắc mắc tại sao khi ra mạnh như vậy mà tôi không hề cảm thấy ở Trương. Tự nhiên tôi mơ ước dương vật của Nhã trong tôi.

- Nếu có người tự nguyện anh có dám làm tình với họ không ?

Nhã im lặng không trả lời. Chiếc xe van chạy chậm lại và Nhã nhìn thẳng vào mắt tôi với vẻ thèm khát.

- Tìm chỗ đậu đi anh

Tôi không ngờ mình đã nói như vậy. Bản năng tình dục đang thắng thế trong tôi và Nhã cũng chẳng ngu dại gì bỏ lỡ cơ hội. Lúc xe ngừng, tôi chỉ biết đó chính là hầm đậu xe của một trong số những building do hãng thầu clean đảm trách vì Nhã có thẻ mở cổng. Nhã thản nhiên tắt máy, mở đèn trong xe và kéo tay tôi ra sau. Trên chiếc ghế giường dài, tôi ngoan ngoãn nằm xuống để Nhã trịnh trọng hôn tôi rất lâu như thăm dò tình hình trước khi thực sự màn làm tình. Tôi ôm cổ Nhã hôn trả một cách ngượng nghịu

- Tắt đèn đi anh

- Tôi muốn nhìn

- Kỳ lắm

- Nếu em thấy kỳ, em chỉ cần nói tôi sẽ đưa về

Thái độ cương quyết của Nhã khiến tôi im lặng nhắm mắt.Bàn tay Nhã từ từ lần mò trong áo tôi. hai bầu vú mềm cứng dần theo từng động tác của Nhã. Nhã kéo phéc ma tuya của tôi xuống và thọc tay vào thẳng trong lớp vải sì líp để dày vò âm hộ tôi một cách mạnh bao làm cho tôi hơi sợ.

- Nhè nhẹ thôi anh

Tôi thì thầm cho có lệ vì ngón tay của Nhã đang làm tôi ướt át. Tôi không còn e lệ như thuở xưa nên có thể đòi Nhã dễ dàng theo sở thích của mình

- Hôn vú em đi Nhã

Nhã cúi xuống vạch mạnh áo tôi lên, nhanh nhẹn cởi khoá áo lót trước ngực cho vú tôi xổ tung ra tự do. Nhã úp hai bàn tay lên mơn trớn. Hơi ấm trong bàn tay Nhã và cảm giác sần sùi của làn da chai sạm làm tôi rên khe khẽ.. Nhã bắt đầu cà hàm râu tua tủa lên ngực lên bụng làm tôi nổi da gà và bất thần Nhã chụp bầu vú cho vào miệng nhằn nhằn đầu vú giữa hai bờ môi làm cho tôi sướng trân người. Nhã thay đổi chiến thuật từ trên xuống dưới, đột ngột như ngọn gió lốc xoay chiều rồi nhẹ nhàng như cơn gió thu lành lạnh. Cảm giác đê mê vừa tạm lắng dịu thì Nhã tuột mạnh quần tôi ra, kéo chiếc sì líp nhỏ trễ xuống và úp mặt vào hôn vũ bão giữa hai đùi khiến tôi há hốc miệng, xoạc cả hai chân thật rộng cho Nhã dễ dàng dùng lưỡi lách sâu vào trong. Râu Nhã cọ vào làn da non khiến tôi khó chịu, tôi nói khẽ

- Đau em Nhã ơi

Nhã ngửng mặt nhìn tôi cười dâm đãng làm tôi nổi cơn chồm dậy, phẹc ma tuya của Nhã đã kéo xuống tự lúc nào nên tôi thò tay bóp mạnh, cảm giác gân guốc gói trọn trong bàn tay khiến tôi chỉ muốn bóp thật mạnh. Bây giờ tôi hiểu tại sao đôi lúc Nhã lại bóp tôi mạnh đến thế. Nhã phụ tôi cởi khuy tuột hẳn quần ra, dáng Nhã lom khom trong xe làm cho dương vật của Nhã lắc lư chĩa thẳng đầy khiêu khích. Chiếc bìu tròn lẳn căng mọng làm tôi nảy sinh ý nghĩ muốn được nâng niu vuốt ve. Những danh từ dâm đãng lăng loàn không còn chút ý nghĩa gì trong lúc này vì đầu óc tôi chỉ muốn thoả mãn sự thèm khát tò mò chất chứa từ lâu. Tôi chụp lấy dương vật Nhã bằng cả hai tay, vuốt ngược vuốt xuôi trong khi móng tay không ngừng ken vào đầu kẽ làm cho Nhã đau đến độ nhăn mặt.

- Bú đi Quyên

Tôi chưa bao giờ bú ai, nhưng câu nói của Nhã đầy đủ ý nghĩa của một bài học tình dục căn bản để cho tôi có thể thực hành. Tôi cho dương vật Nhã vào miệng, lưỡi tôi cấn ngang ngoáy tròn tìm chỗ nào trống trải, nhưng chưa kịp để yên thì Nhã đã trườn vặn người làm cho tôi phải dùng tay bóp mạnh dương vật của Nhã thành một thứ vòng chặn không cho Nhã ấn vào sâu thêm. Bỗng nhiên Nhã vùng lên kéo ra và lật tôi xấp xuống.

- Nằm yên đi Quyên, từ từ nha Quyên

Tôi nhắm mắt cho cơn dâm lắng dịu trong khi Nhã vuốt ve trên lưng, đấp bóp nhè nhẹ trên vai và xoa vuốt trên đùi làm cho tôi khoan khoái kỳ lạ. Cảm giác này dâng tràn từ từ lên lên xuống xuống khiến tôi không thể chịu đựng lâu hơn. Tôi lật ngửa người và trông thấy Nhã đang tròng lớp áo cao xu quanh dương vật.

- Cho vào đi Nhã, em thèm quá rồi Nhã ơi

Nhã mỉm cười kéo mạnh hai chân tôi trước khi nhẹ nhàng nằm úp người, một tay cầm dương vật cọ sát trên âm hộ của tôi làm cho tôi càng thêm nứng. Tôi ghì Nhã xuống, ánh mắt van xin Nhã ngừng trò chơi chờn vờn vì tôi cảm thấy thực sự thiếu xót trong tôi. Tôi nhắm mắt chờ đợi rồi lại mở mắt trông mong mà Nhã cứ vờn quanh hai mép hay chọc nhẹ vào giữa rồi lại rút ra làm cho tôi điên lên rên rỉ như con thú bị thương. Mãi lúc đó Nhã mới cầm hai chân tôi gác lên vai và cắm phập dương vật vào. Tôi rú lên nho nhỏ khi dương vật Nhã thọc mạnh vào đụng thấu cổ tử cung làm cho nước nhờn ứa tràn ra như chiếc piston ép sát. Tôi lịm đi vì sướng, cảm giác cấn cọ trong âm hộ không giống như những lần ân ái với Trương làm cho tôi run lên. Tôi biết mình vừa ra vì mắt tôi hoa lên chập chờn, tôi thở hổn hển, không còn chút nào kiểm soát tôi đang nói gì

- Làm em mạnh lên đi Nhã, mạnh hơn nữa….




Nhã gập người ấn sát rồi lại rút ra, các lằn gân hay nếp nhăn của vỏ cao su cọ sát kích thích khắp cùng các tế bào thần kinh làm cho tôi sướng tột độ Nhã như cái máy, nhanh chậm bất thường và tôi như con thuye6`n chao đảo theo từng đợt sóng. Chưa bao giờ tôi đạt khoái cảm như hôm nay. Mồ hôi tôi toát ra đầm đìa. Tôi xuất tinh có lẽ lần thứ hai nhưng vẫn chưa thấy hết thoả mãn. Lúc Nhã vừa bỏ chân tôi xuống khỏi vai là tôi chồm lên, Nhã cũng hiểu ý lách người nằm xuống đê/ tôi chễm chệ ngồi trên. Tôi điên dại lắc vặn, nhồi nhấp như muốn làm cho các sớ thịt chung quanh âm hộ tê liệt chai cứng. Nhã vẫn lầm lì bóp hai bầu vú, xoe đầu ngực càng làm cho tôi sướng dữ dội. Tôi mệt lả mà Nhã vẫn có vẻ bình thường như chưa muốn bỏ cuộc.

- Ra đi Nhã, em đau quá, em mệt quá rồi Nhã ơi

Tôi vật người nài nỉ, đổ ập xuống ngực Nhã, chân tôi xiết mạnh, gòng cứng các bắp thịt cho lần xuất tinh thứ ba. Nhã vòng tay xiết tôi muốn ngạt thở và tôi cảm thấy dương vật của Nhã như trân cứng, mặt Nhã nhăn nhó hoang dại, cái gì đó co giật từng đợt trong tôi, cùng lúc với các bắp thịt đùi của tôi như theo một phản xa kỳ diệu co rút dữ dội. Tôi ôm chặt Nhã, Nhã ghì chặt tôi. Nước nhờn ướt đẫm giữa đùi, cả bụng và ngực tôi đau dần hằn đỏ.

Tôi nằm im như vậy thật lâu cho đến khi tôi thấy âm hộ tôi trống vắng, mỏi rã rời và hai mí mắt sụp xuống như cơn buồn ngủ kéo dài từ mấy ngày. Nhã xoay người đặt tôi nằm ngay ngắn, kéo chiếc áo choàng nhìn tôi âu yếm. Những vòng khói quay cuồng tản mạn. chuẩn bị cho cuộc chiến dục tính đang rình chờ sống lại. Đó là lần đầu tiên tôi nói dối chồng vì đi suốt đêm. Tôi chính thức biến thành người đàn bà lăng loàn và càng ngày càng đậm cùng với những mảnh bằng của chồng tôi càng ngày càng cao…. 


Truyen Sex

.
waptruyensex.sextgem.com