watch sexy videos at nza-vids!

truyen sex , co giao hai anh

truyen sex , co giao hai anh

Phải công nhận là xa dì Út Ngự, Lợi không thể nào chịu đựng nổi cảm giác nhung nhớ từng làn da sớ thịt dì ; hầu như lúc nào, nó cũng trông chờ chuông điện thoại di động réo vang và đầu dây bên kia chính là giọng nói oanh vàng, thỏ thẻ của dì nhưng tuyệt nhiên không bao giờ xảy ra chuyện dì gọi điện thoại về cả. Nếu có gọi thì chẳng qua đó là thằng An gọi nó đi uống café không hơn không kém. Vậy là không thể nào gặp lại được dì rồi! – Nó nhủ thầm và rồi thời gian trôi qua cũng làm cho nó nguôi ngoai đi phần nào nỗi niềm nhớ nhung dì Út bởi những câu chuyện đời thường liên tiếp xảy ra càng ngày càng làm xóa nhòa đi tất cả và một trong những câu chuyện ấy là chuyện tình xảy ra giữa nó và cô Hải Anh, cô giáo cũ của nó đang công tác giảng dạy tại trường cấp III Châu Thành. Tuy gọi là cô nhưng từ lúc bước chân vào học lớp 10, nó chưa hề học cô một ngày nào cả vì cô chỉ dạy Hóa khối 11, 12 mà thôi nhưng hai cô trò biết nhau vì cô là vợ thầy Bình, phụ trách văn nghệ của trường còn nó thì lại là một trong những thành viên tích cực nhất trong đội văn nghệ và do trong tuần có hai buổi chiều thứ tư và thứ sáu nó và thằng An đến nhà để học lớp đàn ghitare do thầy Bình dạy. Đôi khi nó cũng đến vào những lúc rãnh rỗi, phụ thầy Bình xách nước, giúp cô Anh chẻ củi…Nhà cô Anh là một căn hộ nhỏ nằm trong một dãy ba căn liền nhau trong con hẽm ngang nối liền đường Cách mạng Tháng Tám với đường Chợ Mới, đi qua đình thần Phước Lễ. Lúc này, do bỏ học nên nó không tới lui nhà cô nữa nhưng vì có nghề chạy xe ôm nên đôi khi thấy thầy Bình hoặc cô Anh đi bộ ngoài đường, Lợi vẫn vì tình cũ nghĩa xưa mà chở hộ thầy, cô đi và dĩ nhiên là nó không hề lấy tiền dù cho thầy Bình, cô Anh có đưa tiền cho nó đi chăng nữa. Riết rồi hai vợ chồng cô trở thành mối của nó hồi nào cũng chẳng hề hay biết! Do thời gian công tác tại trường cấp III Châu Thành đã lâu nên hiện tại, năm học này thầy Bình được luân chuyển xuống trường cấp III Ngãi Giao cách Bà Rịa những 20 cây số ; vì vậy thầy phải ở lại trên đó một tuần hay nữa tháng mới về một lần để tiết kiệm bớt tiền xe. Hai thầy trò có cho nhau số điện thoại di động nên đôi khi thầy alô là lập tức nó chạy lên Ngãi Giao chở thầy về hoặc là đến nhà chở thầy lên trường. Cô Hải Anh vẫn giảng dạy bình thường tại trường cũ và do cô kiêm nhiệm công tác thủ quỹ của trường nên mỗi tháng một lần, cô đến Kho bạc Thị xã để nhận lương về trường phát lại cho giáo viên. Chính cái công việc này là tiền đề đầu mối dẫn dắt cô và Lợi bước vào cuộc tình tuy vụng trộm, lén lút nhưng thật tuyệt vời với nguyên cả một vườn ân ái tràn ngập hoa thơm cỏ lạ nhưng đó là chuyện hồi sau hãy tính. Cô Anh năm nay 33 tuổi và hai vợ chồng cô có một đứa con gái tròn 8 tuổi, học lớp Ba hiện đang ở với gia đình ông bà nội ở Long An. Bấy lâu nay, thầy Bình hy vọng là hai vợ chồng thầy sẽ có thêm một cậu con trai nữa nhưng vì lần sinh đầu tiên, cô phải sinh mổ nên có lẽ ảnh hưởng đến đường con cái nên mấy năm nay, hai vợ chồng cô đều hiếm muộn. Trong thời gian thầy ở trên Ngãi Giao, thỉnh thoảng Lợi vẫn lui tới phụ giúp cô Anh một số công việc lặt vặt như vệ sinh nhà cửa, giặt giũ, chở cô đi mua sắm…; do vậy nên sợi dây quan hệ tình cảm hai cô trò càng lúc càng thắt chặt vào nhau hơn như là hai chị em và đến một ngày nào đó, sợi dây này lại lay động biến đổi khiến hai cô trò không sao mà lường trước được. Thỉnh thoảng, nó ở lại dùng cơm trưa hoặc chiều với cô ; cô có biệt tài nấu ăn rất ngon, dù không phải cao lương mỹ vị gì cả nhưng với tài nghệ chế biến của cô thì lại đó là những món ăn cực kỳ hấp dẫn. Canh bắp cải giò heo, lòng già xào dưa cải chua, cá ngừ chiên xốt cà chua… là thực đơn ở nhà cô mà nó rất thích. Không hiểu vì sao cô cũng biết chuyện nó trốn đi vượt biên nên phải bỏ học, trong những lúc vui vẻ cùng nhau, đôi khi cô khuyên nó đừng hy vọng ảo tưởng nơi xứ người, đất nước quê hương mình là trên hết. Dĩ nhiên, cô làm sao biết rõ tận tường ngóc ngách câu chuyện vượt biên của nó nhưng nó chẳng hề phân bua chi cả, chỉ nhỏ nhẹ hứa với cô là sang năm sẽ xin đi học lại. Một buổi tối nọ, khoảng 7 giờ, trong lúc rong ruổi tìm khách đi xe, Lợi bỗng chợt nhớ cô Hải Anh rồi không ngờ nó lại nảy sinh một ý nghĩ khá táo bạo là mời cô đi uống café. Vừa nghĩ xong, nó chạy đến nhà cô ngay nhưng phải hơn nữa giờ đồng hồ sau, với khuôn mặt đỏ rần lên vì ngượng và tâm trạng hồi hộp, lo lắng giống y như là phạm pháp quả tang, nó mới thốt được nên lời. Tưởng đâu cô sẽ sụ mặt xuống la mắng nó nhưng không, sau vài giây nghĩ ngợi, cô thản nhiên bảo nó ngồi chờ chút xíu đặng cô đi thay quần áo. Khi cô khóa cửa nhà xong, nó khởi động xe máy chở cô ra quán Mưa thu ở ngã ba Mũi Tàu. Vì quán đông khách, các ghế bố bên ngoài đều có người, chỉ còn ghế đôi trong chòi mà thôi ; nó tính quay ra tìm quán khác nhưng cô đã chui tọt vào trong chòi và bảo nó là hai cô trò ngồi chung ghế bố đôi có sao đâu. Bên trong chòi chỉ lờ mờ một bóng đèn trái ớt đỏ lòm, thoang thoảng mùi nhang muỗi, nó khép nép ngồi cạnh cô, sợ sệt không dám đụng chạm vào người cô. Nó gọi một ly café sữa đá và một ly café đá, hai cô trò ngồi khoảng hơn tiếng đồng hồ ; nó không nói gì chỉ ngồi im nghe cô nói hết chuyện này đến chuyện kia. Tính tình cô là vậy, bình thường cô rất ít nói nhưng vì hiếu động, hòa đồng, vui vẻ, nhã nhặn với mọi người nên chỉ cần bắt trúng đài là cô nói không ít. Đêm hôm đó, khi lên giường ngủ, không hiểu vì lý do gì mà nó cứ mãi trằn trọc ; nó biết chắc chắn là không phải vì lý do uống café vì có tối nào mà nó không uống đâu sao vẫn cứ ngủ khì? Trong đầu óc nó, hình bóng cô Hải Anh hiện lên trông rõ mồn một và nó vội lắc đầu quầy quậy cố xua tan bóng hình cô vào ký ức dĩ vãng nhạt nhòa vì dầu sao đi nữa, cô cũng đã là một người phụ nữ có chồng có con và chồng cô thì lại không phải là chổ xa lạ với nó, vả lại còn sống sờ sờ ra đó, chỉ ở cách xa nó khoảng chừng 20 cây số là cùng. Nghĩ ngợi mông lung, cuối cùng Lợi quyết định sẽ không bao giờ đến nhà cô Anh nữa vì một ổ kiến lửa nếu cứ cố tình chọc tay vào thì hậu quả sẽ rất khó lường ; đến giờ phút đó, nó mới chập chờn bước vào giấc ngủ mỏi mệt. Cuộc đời là vậy, thực tế xảy ra không bao giờ giống như tư tưởng con người đâu, đôi khi còn nhiều cái dữ dội, đắng cay muôn phần mà không thể nào ngờ trước được. Vào một buổi chiều, khi vừa mới ngủ dậy thì chuông điện thoại di động của nó réo vang từng chập, nó bắt máy thì nhận ra tiếng cô nơi đầu dây bên kia ; cô nói với nó là cô đang trên xe đò từ Sài Gòn về và khoảng bốn giờ rưỡi, nó ra bến xe đón cô rồi chở cô đến kho bạc để rút lương phát cho giáo viên vì ngày mai là ngày tổng kết năm học rồi. Nhìn đồng hồ đeo tay thì thấy mới có ba giờ, nó ung dung đi tắm, mặc chiếc áo thun kiểu màu xanh dương với cái quần tây xanh đậm rồi dắt xe máy ra khỏi nhà. Trên đường đi, Lợi ghé vào quán café Ánh Trăng quen thuộc, nhâm nhi ly café đá với mấy điếu Jet phì phà và nghe băng nhạc Modern Talking sôi động ; chiều hôm nay sao mà nó lại cảm thấy tâm hồn thực sự thoải mái, nhẹ nhõm vô cùng như là nó vừa mới trút xong một gánh nặng vô hình vậy. Dĩ nhiên, nó không thể nào ngờ trước được rằng đêm nay, cô Đào thị Hải Anh, cô giáo khả ái của nó sẽ ngã vào trong vòng tay nó với một mối tình cấm nồng nàn, đắm say. Chị nhân viên quán lớn hơn Lợi khoảng 2-3 tuổi lúc này cũng rãnh rỗi nên đến ngồi bắt chuyện với nó và mãi vui chuyện nên bất chợt nhìn đồng hồ, thấy đã 4 giờ 35 phút, nó hoảng hồn vội vàng tính tiền rồi ra nổ máy xe phóng ào đến bến xe. Tại đây, cô Anh đã đứng đợi sẵn nơi cổng ra vào bến tự lúc nào ; nó ngừng xe và gãi đầu, gãi tai nói : - Xin lỗi cô, em đến trễ! - Thôi, ai bắt lỗi bắt phải gì đâu mà xin lỗi. Cô cũng vừa xuống xe đây thôi. Nói rồi cô một tay xách túi hành lý, một tay xách giỏ thức ăn ngồi lên yên sau xe Lợi, nó rồ ga rồi chở cô chạy thẳng đến Kho bạc trên đường Cách mạng tháng 8, đoạn gần Nhà Tròn. - Cô ơi, sao cô không để sáng mai nhận tiền có phải là thoải mái hơn không? - Em không biết đâu chứ giấy duyệt rút tiền của Kho bạc ghi ngày nào là phải rút ngày đó, vả lại ngày mai là ngày tổng kết năm học có rất nhiều việc cô phải làm. Đúng ra, cô phải đến kho bạc lúc hai giờ kìa nhưng vì có bạn quen làm việc trong đó nên cô mới được ưu tiên đến trễ như thế này đấy. Lợi và cô Hải Anh đến nơi cũng vừa lúc một cơn mưa thật lớn ào ào đổ xuống. Bầu trời mịt mù mây mưa đen kịt, trĩu nặng nước trút xuống vạn vật, đất đai, nhà cửa và kể cả cuộc sống nhân gian. Lợi đẩy xe vào nhà xe đụt mưa, còn cô thì mặc áo mưa , cầm cái túi valy không bằng vải dù xanh lá cây rồi chạy vụt vào trong kho bạc. Hai cô trò không hề ngờ được rằng mình vừa mới lọt vào tầm ngắm của một tên cướp, đó là một thanh niên trạc tuổi 20, đầu đội sẵn mủ bảo hiểm màu đỏ và đang đậu xe cách Lợi khoảng chừng 10m. Hắn đã đứng như thế này từ trưa đến giờ, vuột mất hết bốn mối, vả lại hắn sắp sửa lên cơn nghiện thuốc phiện mà lại chẳng có đồng xu dính túi nào cả ; tình cờ một thằng nhóc chở một người phụ nữ đến và cô ta vào trong kho bạc thì chắc chắn là vào rút tiền rồi? Hắn nhủ thầm rồi quyết định phen này, hắn phải ra tay thôi, nếu không thì ngay đến mạng sống hắn cũng không còn nữa là…Lợi cũng nhìn thấy hắn vì cái mũ bảo hiểm đỏ chói trên đầu gã nhưng nó không để ý ; nó lấy áo mưa trong cốp xe ra mặc sẵn và tên cướp cũng lấy áo mưa ra mặc. Khoảng nữa tiếng đồng hồ sau, cô Hải Anh từ trong kho bạc đi ra, cái túi valy vải nơi tay phải cô căng phồng hơn một nửa với 20 xấp tiền giấy 100000đ. Khi cô đã yên vị nơi yên sau, Lợi từ từ chạy ra khỏi nhà xe và ngay lập tức, tên cướp vội vàng nổ máy xe bám theo bén gót, chờ cơ hội thuận tiện là sẽ ra tay mà không hề thương tiếc. Vì trời mưa, đường trơn nên Lợi chạy khá chậm, cô Hải Anh ngồi sau ôm valy tiền để chen giữa người vô và người nó, chiếc áo mưa cô mặc phủ trùm lên một tài sản gần 200 triệu chứ chẳng phải là ít ; gần đến nhà cô, nó càng chạy chậm hơn. Tên cướp phải nói rất là tinh tường, lão luyện vì hắn đoán đúng chổ để valy tiền, giỏ thức ăn đeo ở móc sắt bên phải còn túi hành lý của cô Anh để nơi yên giữa ; chỉ cần rồ ga vượt qua mé tay trái Lợi một cái vù là bàn tay phải hắn đã chộp được cái vali và do cố chụp giữ cái valy nên cô mất thăng bằng té xuống đường rồi hoảng hồn xỉu luôn. Tuy cũng kinh hoàng tột độ nhưng Lợi kịp thời trấn tĩnh lại, nó để mặc cô nằm đấy vội vàng phóng xe rượt theo tên cướp về phía Chợ Mới. Hết con đường tắt, nó rẽ tay trái chạy ngược chiều cách xe tên cướp khoảng 70m, rẽ qua đường rạp hát Châu Thành về phía Vũng Tàu. Đúng là ông trời có mắt, hoàn toàn không thể nào dung thứ cho kẻ gian được lộng lành trên cõi đời này! Khi ôm cua qua bùng binh Mũi Tàu, do đường trơn nên bánh xe trước hắn bị trợt và nguyên cả xe hắn tự động đổ kềnh ra ; hắn lăn lông lốc trên mặt lộ, chiếc valy vải nằm cạnh chiếc xe ngã và chiếc mũ bảo hiểm màu đỏ rơi cách đó khoảng 5m. Thế là Lợi đàng hoàng, ung dung chạy đến lượm lại chiếc valy rồi vòng qua bùng binh quanh về ; nó không quên ngó lại thì thấy tên cướp lồm cồm ngồi dậy. Nó nhủ thầm : - Ủa, cái mũ bảo hiểm đỏ sao lại thấy quen quen vậy ta? À, mình nhớ ra rồi. Cái gã này khi nãy ngồi trong nhà xe ở chổ kho bạc đây mà! Vì trời mưa lớn nên tuyệt đối không một người dân nào phát hiện ra vụ cướp và cũng không ai mục kích cuộc rượt đuổi giữa Lợi và tên cướp y như là trong phim hành động. Cô Hải Anh khi nãy té xỉu nơi sân nhà cô, trong lúc thằng học trò cô rượt theo tên cướp thì cô hồi tỉnh lại vì người cô ướt từ đầu cho đến chân ; cô gắng gượng đứng dậy bước vào hành lang, lấy chìa khóa trong túi áo ra mở cửa nhà với đôi mắt ướt đẫm lệ nhòa. Cô nhủ thầm là chắc chắn cô phải bán nhà để đền cho giáo viên trường chính xác là 195. 456.788 đồng vì không hy vọng gì mà có thể lấy lại được số tiền trên từ tên cướp dù cho Lợi có là thần đồng đi chăng nữa. Nhưng kìa, cô thấy rõ ràng nó đang ngừng xe, bước vào trao tận tay cô chiếc valy vải màu xanh lá cây vẫn căng phồng hơn nửa như lúc đầu trên tay! Cô òa lên khóc lớn hơn, ôm chầm lấy nó vì mừng rỡ tột độ đến nỗi cô không nói được lời nào ; nó lính quýnh tìm cách gỡ tay cô ra vì sợ người dân hàng xóm nhìn thấy thì sẽ rất phiền. Cô vừa khóc vừa bảo nó : - Thôi, em dắt xe vào nhà lẹ đi! Tội nghiệp em quá, ướt hết rồi. - Cô cũng ướt hết cả người, vậy mà cũng còn lo cho em! Khi cô Hải Anh mở rộng hai cánh cửa thì Lợi trở ra sân dắt thẳng chiếc xe máy vào nhà ; cô khóa trái cửa lại rồi cởi áo mưa ra mắc lên móc áo gắn tường nơi phòng khách, sau đó cô xách chiếc valy tiền và túi hành lý vào buồng ngủ. Trong lúc đó, Lợi cũng đã giăng cái áo mưa lên chiếc xe nó phơi cho khô rồi xách giỏ thức ăn xuống bếp giùm cô ; nó trở lên phát giác ra cô nằm sóng xoài dưới sàn gạch nơi cửa buồng. Nó lật đật bật công tắc đèn giữa lên (do nó ra vào nhà cô thường xuyên) rồi vào buồng, lấy đại bộ quần áo pyjama nam (chắc là của thầy Bình?) và một cái khăn nơi mắc áo gắn tường, nhanh chóng cởi bộ quần áo ướt trên người, kể cả quần đùi rồi lau khô người, mặc bộ pyjama vào. Tiếp đó, nó cầm một cái khăn khác và một bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng, thêm nịt ngực và quần lót trên dây thép giăng sát tường ; không hiểu sao lúc này nó lại thật dạn dĩ vì đích thân hai bàn tay nó lột bỏ chiếc áo soa xanh, cái quần tây đen, nịt vú và quần lót ướt đẫm nước mưa trên người cô. Lợi dùng khăn lau khô người cô giáo rồi mặc quần áo khô vào cho cô ; sau khi bế cô lên đặt trên giường, nó ra ngoài phòng khách lấy chai dầu khuynh diệp để trên tivi mang vào xức lên trán, lên hai mang tai, lên gáy cô. Nhìn cô nằm thiêm thiếp trên giường đệm, nó nhủ thầm chắc là cô bị xốc sau vụ cướp rồi lấy lại được tài sản và phần lớn do mưa lạnh thấm vào người nên cô mới ra nông nỗi này. Nó để cô nằm yên trên giường rồi ôm hết quần áo dơ của cô và của nó với hai cái khăn ra nhà sau giặt sạch, trước khi giặt nó không quên lấy điện thoại di động cùng với số tiền 155.000đ trong túi quần bên hông trái ra. Giặt đồ xong, bất chợt nó thấy cô Hải Anh đi xuống và nó chưa kịp nói gì thì cô đã lên tiếng : - Trời ơi, sao em lại giặt đồ cho cô? Nó chỉ cười cười, không nói gì cả rồi nó lại phụ cô móc quần áo vào những cái móc nhôm, lần lượt treo lên sợi dây thép giăng ngang nhà sau, gần vách tường. Cô bảo nó lên nhà trên ngồi đặng cô chuẩn bị bữa tối cho cô và nó. Tuy mới có sáu giờ rưỡi nhưng vì trời mưa nên cứ ngỡ là 8, 9 giờ rồi ; Lợi ngồi xem tivi ở phòng khách chỉ độ khoảng 10 phút sau, cô bưng lên một mâm bánh mì ăn kèm với vịt quay cùng với hai ly CocaCola. Hai cô trò vừa xem tivi vừa ăn uống vui vẻ vì vừa mới trãi qua một tấn bi hài kịch não nề, thật là cười ra nước mắt. - Trời mưa dai quá, chẳng biết làm sao đi về đây?- Lợi chép miệng. - Em lo chi cho mệt. Em cứ ngủ lại đây đi. Chẳng có gì phải sợ cả! Ăn uống xong, hai cô trò dọn dẹp rồi cô Hải Anh lấy bưởi trong tủ lạnh ra khoảng 5-6 tép ra cho cả hai tráng miệng. Vừa ăn, Lợi vừa thuật lại câu chuyện khi nãy vì sao nó lấy lại được cái valy tiền. Kể xong, nó nói : - Do trời còn thương cô nên mới xui khiến cho thằng cướp đó ngã xe, chứ nếu không thì chưa chắc gì em rượt kịp nó ; mà nếu có rượt kịp nó cũng không sao đánh lại nó để giành lại tiền cho cô. - Kệ, dù sao đi nữa thì cô vẫn mang ơn em suốt đời. Em biết không? Giả sử như mất tiêu cái valy ấy thì chắc cô tự vận chết thôi vì nếu bán nhà đền cũng chưa chắc gì có đủ 200 triệu để trả lương cho giáo viên. - Ủa, còn thầy Bình vẫn còn ở trên Ngãi Giao hả cô?-Im lặng giây lát, Lợi hỏi. Cô Hải Anh chỉ gật đầu, không nói gì rồi cô móc từ trong túi áo cô ra hai tờ giấy 500.000đ nhét vào tay thằng học trò. Lợi hoảng hồn, vội vàng nhét trở lại vào túi áo cô ; hai bàn tay cô lại nắm chặt lấy hai bàn tay nó để cản lại. - Cô ơi, em giúp cô đâu có phải vì tiền. Cô giữ lại đi! - Từ hồi nào đến giờ, thầy hay cô đi xe em có bao giờ em lấy tiền xe đâu. Nếu coi như em không muốn cho cô tạ ơn em thì em cứ nghĩ là cô phụ tiền xăng cùng em đi vậy. Cuối cùng rồi hai cô trò không ai chịu ai hết nhưng mà hai bàn tay họ vẫn cứ ở trong nhau. Gần hai tiếng đồng hồ sau mà trời vẫn cứ mưa, cô Hải Anh bỗng thấp giọng xuống bảo Lợi vào buồng ngủ chung giường với cô vì trời đã hơi khuya. Nó thấy hơi kỳ kỳ nhưng rồi một cảm giác bất chợt trỗi dậy trong lòng khiến nó không sao lý giải được hành động của nó sánh bước cùng cô đi vào trong buồng. Khi cô tắt ngọn đèn neon và bật đèn ngủ trái ớt màu hồng lên thì không gian buồng ngủ trước mắt Lợi trãi rộng ra một cách nên thơ, ý vị. Không biết cố tình hay vô ý, cô Hải Anh đang đi cạnh nó bỗng bị vấp chân ngã chúi về trước và nó dĩ nhiên không thể nào không dùng cả hai tay để chụp giữ cô lại rồi do vậy, cả hai cô trò cùng mất đà té ngồi xuống giường ; trong lúc cấp bách, hai cô trò vòng tay ôm chặt lấy nhau đặng khỏi té. Thấy vậy, Lợi càng hốt hoảng hơn vội buông cô ra nhưng trái lại, cô không buông nó mà còn ôm chặt nó hơn ; sự sợ hãi lẫn lộn với vô số luồng xung điện kích thích, ham muốn, đòi hỏi đang càng lúc dâng tràn trong cõi lòng và toàn khắp châu thân nó. Vậy là không thể nào không khẳng định là nó thích vợ thầy giáo cũ của nó và hiện tại, nó biết nó đang muốn gì nơi cô ; trái lại, cô Hải Anh có lẽ do thần giao cách cảm nên ít nhiều gì thì cô cũng cảm nhận được dòng tư tưởng của thằng học trò cũ vì thẳng thừng mà nói, giờ đây không hiểu tại sao cô lại có suy nghĩ y như là của Lợi vậy. Chúng ta hãy tả một chút về nhan sắc cô Hải Anh vậy nhé! Mái tóc uốn lượn xiton mượt mà, óng ả, êm ái và mềm mại như nhung phủ xõa đến giữa tấm lưng tôm thon thả, ôm lấy một khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, khả ái. Vầng trán cô cao, đôi mắt cô tuy hí nhưng rất long lanh, ngời sáng, ươn ướt, đen láy và cong vút như sóng lượn đôi hàng mi sắc lẻm như dao cau ; sống mũi cô tuy thấp nhưng nhỏ gọn nằm cân đối giữa hai gò má hơi hóp và nhô cao hai lưỡng quyền. Nổi bật phía trên chiếc cằm lẹm xinh xinh là đôi môi đều đặn hình trái tim mọng thắm, hồng đỏ tuy có phần hơi mỏng nhưng thật quyến rũ, khêu gợi. Cô Hải Anh tuy vóc dáng, thân thể nhỏ con, gầy guộc nhưng không phải vì vậy mà không có da có thịt ; do vậy, người cô khá cân đối, có đường nét đầy đặn tuy chưa đạt đến mức độ tuyệt mỹ của một pho tượng Thần Vệ Nữ nhưng khá kiêu sa, dễ dàng thu hút lôi cuốn người khác phái. Trong lúc hai cô trò vẫn còn hoang mang, phân vân cực độ thì bỗng khuôn mặt Lợi áp vào mái tóc cô thoang thoảng mùi dầu gội đầu Dove lẫn lộn với mùi son phấn, mùi da thịt thăng hoa từ thân thể cô ; cô Hải Anh yên lặng để cho nó hôn nhẹ lên tóc cô và trong lúc cô vẫn còn đang ngây ngất, lưỡng lự thì đôi môi nó đã nhanh chóng hôn lần xuống hai bên mang tai, xuống vầng trán, xuống đôi mắt sắc sảo của cô. Khuôn mặt cô không ngớt nghiêng qua nghiêng lại nhưng cô có vẻ như không hề phản đối, cự tuyệt Lợi gì cả mặc dù trong bụng cô lúc này ưng chưa hẳn là ưng mà chối cũng không rõ ràng là chối. Cả hai cô trò lúc này đều cùng nhau thăm dò đường đi nước bước trước khi bước vào một cuộc tình cấm vụng trộm, lén lút trong một đêm mưa tầm tã, dai dẳng. Tuy tâm trạng vẫn còn rất sợ cô nhưng dù gì đi nữa thì hiện tại, Lợi cũng phải cố gắng chiếm lấy thế chủ động tiến công cho nên nó rất mạnh dạn, có thể nói là táo bạo vì nếu mà ngừng lại thì không bao giờ cơ hội sẽ quay lại lần thứ hai ; tất nhiên nó phải thẳng tiến trong chinh phục, chiếm đoạt, thưởng thức cô giáo cũ của nó. Với tâm trạng hồi hộp, lo âu xen lẫn rạo rực, háo hức, từng nụ hôn của nó đặt lên khuôn mặt cô càng lúc càng nồng nàn, cháy bỏng và nó rất lấy làm sung sướng khi thấy cô Hải Anh cũng đang bắt đầu hôn trả lại vào má, vào mũi nó. Thời gian như ngừng chuyển động, không gian dần dần lắng đọng lại nơi gian buồng ngủ bên trong căn nhà hai vợ chồng thầy Bình, chỉ có cơn mưa đêm là vẫn rả rích tựa như con tim hai cô trò vì lúc này đây, cả hai đôi môi đang thực hiện cái ý nghĩ là muốn tìm kiếm, tìm hiểu nhau ; cũng phải mất gần cả hai phút ngập ngừng, bẽn lẽn, nữa muốn nữa không, đôi môi hai cô trò vừa mới chạm khẽ vào nhau thì lập tức dính chặt vào với nhau như là dùng keo silicon. Quả thật là bất ngờ, cô Hải Anh và Lợi cả hai không ai lý giải được vì sao họ lại đến với nhau bằng tình yêu như một cơn gió thoảng, tựa một áng mây bay và không khác một cánh hoa rơi. Ngay từ những giây phút đầu tiên của cuộc tình, hai cô trò không thèm suy nghĩ gì cả mà chỉ việc tập trung tất cả tinh thần cũng như sinh lực vào nụ hôn đầu đời họ đang ngây ngất, say sưa và nồng nàn trao tặng cho nhau với nỗi niềm khao khát như đã bấy lâu nay. Nước bọt từ trong miệng hai cô trò không ngớt tứa ra nơi hai bên khóe miệng hai người ; dĩ nhiên, vợ thầy Bình và Lợi cũng không ngại gì việc liếm nút nước bọt của nhau. Cô Hải Anh cứ vậy mà liên tục nấc lên từng hơi thở hổn hển, cuồng loạn trong vòng tay đa tình của thằng học trò cũ có tuổi đời nhỏ hơn cô những 16 tuổi ; với những nụ hôn nồng cháy, nóng bỏng, hai cô trò từ từ dìu đỡ nhau nằm xuống tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại. Vậy là lúc này, không còn gì có thể chối cãi được nữa, cô Hải Anh và Lợi đã thực sự yêu nhau ; một mối tình thật tuyệt vời và rực rỡ chẳng khác gì một vườn hoa thơm ngát rập rờn ong bướm trên cõi thiên đàng. Xét cho cùng ra thì hai cô trò yêu nhau không hề có gì là tội lỗi chi cả, chỉ là hơi so le về tuổi tác một chút nhưng cũng chẳng sao vì tình yêu đâu phân biệt tuổi tác, địa vị, nghề nghiệp,…..Chẳng mấy chốc, hai cô trò đã ôm nhau trong vòng tay ấm, lăn qua lộn lại trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy Bình – cô Hải Anh giờ lại trở thành giường hạnh phúc của cô và Lợi. Chỉ cần nghĩ đến mỗi một điều là mình có cái diễm phúc sắp sửa được khám phá, thưởng thức, chiếm đoạt thân thể mỹ miều của cô thì Lợi cũng đủ sướng rơn cả người rồi, chứ đừng nói chi là…Lúc đứng trên bục giảng, cô Hải Anh rất nghiêm, rất dữ đến nỗi học sinh cá biệt cũng còn sợ nữa là ; vậy mà bây giờ, trong vòng tay của Lợi, cô lại chẳng khác gì một con mèo đang run sợ trước con chuột, run rẫy và phấn khích với vô số giai điệu yêu đương đang nhảy nhót trong trái tim rỉ máu thắm đượm men ái tình ân của cô. Chẳng hiểu tại sao cô Hải Anh không hề nhớ một chút xíu nào đến thầy Bình, chồng cô hiện ở cách nhà khoảng chừng hai mươi cây số, nơi trường cấp III Ngãi Giao ; cô chỉ còn biết đến thằng học trò cũ đang làm tình, ân ái cùng cô nơi gian buồng hoa chúc trong căn nhà bé nhỏ, ấm cúng, vắng lặng, tĩnh mịch. Cô lấy làm lạ vì chỉ mấy ngày trước đây thôi, khi đi uống café với cô ở quán Mưa Thu thì cô thấy Lợi rất nhút nhát, thậm chí ngồi chung ghế bố, có lúc cô vô tình cọ quẹt đầu gối vào chân nó, nó lại khẽ xê người né tránh ; còn trong đêm mưa này, hình như nó đã trở thành người khác thì phải? Vì nó không những dạn dĩ mà thậm chí còn táo bạo với những thao tác làm tình thật khéo léo, điêu luyện, sành sõi nếu so ra thì còn trội hơn những người trưởng thành ; chính đây là nguyên nhân khiến cho cô tỏ ra rất nể phục, yêu thương nó ngay từ những phút những giây đầu tiên của cuộc tình. Hơn nữa, sự nhẹ nhàng, tinh tế của nó hoàn toàn tạo ở trong cô một cảm giác thân quen, tin tưởng và tuyệt đối không làm cho cô có tư tưởng thân thể mình bị xúc phạm, danh dự mình bị chà đạp. Lạ một điều nữa là cô Hải Anh và nó tuy mới lần đầu tiên yêu nhau nhưng mà sao cả hai cô trò lại thật giống y như là một đôi tình nhân xa cách nhau lâu lắm rồi nay mới có dịp gặp lại? Lúc này, tuy chưa xin phép xin tắc gì cả nhưng mà mười ngón tay Lợi đã dám ngang nhiên lần lên mày mò tháo cởi hai hột nút ốc nhựa nơi cổ, nơi ngực cô và khi cô Hải Anh phát hiện ra được điều này thì nó hột nút thứ ba của cô vừa mới bị nó mở bung ra ; hai bàn tay cô vội chụp giữ hai bàn tay nó lại một cách chiếu lệ cầm chừng, nữa muốn nữa không nên chẳng khác gì bật đèn xanh báo hiệu cho nó tiếp tục đi thẳng tới. Do đó, hai hột nút áo thứ tư và thứ năm cuối cùng nơi chiếc áo bông đồ bộ cô đang mặc chẳng mấy chốc cũng phải chịu cùng chung số phận như ba hột nút kia ; rồi hai thân áo trước của người cô giáo cũ theo đà hai cánh tay thằng học trò lần lượt trãi rộng ra hai bên. Cô Hải Anh nhắm nghiền hai mắt, đồng tình với việc Lợi lột hai vai áo cô xuống rồi hết bên phải đến bên trái, hai ống tay áo cô nối tiếp nhau rời khỏi hai cánh tay cô nhỏ nhắn, nuột nà. Mới lúc nãy đây thôi, Lợi là người trực tiếp thay bộ quần áo ướt đẫm nước mưa trên thân thể cô bằng bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng này và giờ đây, nó lại cởi bộ đồ mới này ra nhưng chẳng phải là do nó khùng đâu! Khi ấy, nó cởi quần áo cô là quan tâm đến sức khỏe cô, giúp cho cô khỏi bị đau ốm ; còn hiện tại, nó cởi áo cô là để giúp cho cô và nó thỏa mãn được nhục dục tình yêu bấy lâu nay cả hai đều thiếu vắng. Lợi cẩn thận để chiếc áo cô Hải Anh lên mé đầu giường và tự lần hai bàn tay cởi năm hột nút nhựa tròn nơi chiếc áo pyjama của thầy Bình mà nó đang mặc trên người ; tiếp đó, nó lột hai vai áo xuống rồi cánh tay phải tuột ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái, ngược lại cánh tay trái tháo ống tay áo phải rời ra cánh tay phải. Chiếc áo pyjama cởi ra xong được nó thận trọng để lên phía trên chiếc gối tai bèo hoa văn cô Hải Anh đang gối đầu lên, cạnh chiếc áo bông đồ bộ của người cô giáo cũ, vợ thầy giáo Bình mà nó luôn kính trọng. Khi thấy hai bàn tay thằng học trò cũ từ từ luồn xuống dưới lưng mình, cô khẽ nhỏm người lên để tạo điều kiện cho nó dễ dàng mở hai cái móc sắt nhỏ cài vào hai cái khoen tròn nối hai đầu sợi dây chiếc nịt vú bằng thun voan trắng nữa kín nữa hở của cô ; chẳng mấy chốc, chiếc nịt vú ấy không còn bó sát vào ngực cô mà dần dần tuột lệch xuống dưới và Lợi nhanh chóng cầm gọn lấy trong bàn tay phải rồi để vào mé trong giường sát vách, cạnh cô Hải Anh. Tuy đã luống tuổi nhưng do mới chỉ có một đứa con nên hai gò ngực cô vẫn hãy còn săn chắc, đầy đặn như một cặp bưởi non đang độ chín tới, liên tục phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, cơ hồ tựa hai hòn hỏa diệm sơn sắp sửa đến thời kỳ phun trào nham thạch nóng hổi để thiêu rụi thế gian. Bỗng chốc, cô Hải Anh khẽ rùng mình mấy lượt đồng thời thở nấc lên khi miệng lưỡi thằng học trò cũ đang từ từ cúi xuống nhẹ nhàng, khéo léo ngậm nút lấy đầu núm vú phải đỏ hồng hon hỏn của cô một cách háo hức đầy phấn khích khiến cho cô có dù muốn dù không đi nữa cũng phải rướn người lên đón nhận ; hai cánh tay nuột nà, đầy đặn của người cô giáo 33 tuổi vòng qua sau gáy Lợi kéo ghịt nó xuống. Trông hai cô trò lúc này thật chẳng khác gì hai mẹ con cùng thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả đó là truyền sức sống cho nhau qua bầu sữa ngọt ngào tuy là thực sự chẳng hề có lấy một giọt sữa nào cả. Hiện giờ, cách Bà Rịa khoảng hai mươi cây số, thầy Bình ngủ say sưa trong phòng tập thể trường cấp III Ngãi Giao để chờ ngày mai tổng kết năm học xong là thầy sẽ đón xe về Long An tận hưởng một mùa hè sum họp bên vợ cạng con ; thế nhưng chắc chắn một điều là thầy không sao ngờ được rằng lúc này đây, cô Hải Anh – người vợ yêu quý của thầy đã cắm sừng lên đầu thầy vì chỉ trong chốc lát, cô lại dễ dàng dứt bỏ tất cả để ngoại tình cùng thằng học trò nhỏ hơn cô đến những 16 tuổi một cách say sưa, mê mệt và cuồng loạn. Hàng xóm láng giềng có lẽ vì trận mưa dầm quá lớn nên tuyệt nhiên không ai biết là khi nãy có một vụ cướp kinh hoàng xảy ra và hiện tại thì lại có một cuộc tình vụng trộm, lén lút thật nên thơ và tuyệt vời diễn ra trong căn hộ nhỏ bé của vợ chồng cô Hải Anh, nơi gian buồng hoa chúc và trên chiếc giường đệm hạnh phúc. Từ trước đến giờ, cô Hải Anh vốn có cảm tình với Lợi vì bản tính nó dễ thương, ngoan hiền, trung thực và không vụ lợi, dối trá tuy không được năng động cho lắm ; ngày hôm nay, cô đâu có ngờ là nó lại dũng cảm dám rượt theo tên cướp để lấy lại số tiền lương của cả trường cô mà những đứa học trò khác dù thông minh, lém lỉnh đến mấy đi nữa cũng chưa chắc gì làm được. Chính cái tình cảm chân thật ấy của cô giờ đây cộng với sự xúc động, bồi hồi sau khi cô được Lợi ra tay anh hùng nghĩa hiệp cứu vớt thoát khỏi một nạn kiếp tưởng chừng như tận cùng bằng số cả cuộc đời đã kết tinh thành một tình yêu tươi đẹp, tuyệt vời mà cô Hải Anh đang tự nguyện trao tặng cho người tình nhỏ của cô để thay cho lời cảm ơn trân trọng nhất. Đây chính là lý do có thể giải trình cho hành động đêm nay của cô vì sao phải thất tiết với người chồng lúc nào cô cũng yêu cũng quý ; dĩ nhiên, tuyệt đối cô không hề ghét bỏ gì thầy Bình cả nhưng có lẽ vì hoàn cảnh nên dòng đời đưa đẩy cô sa ngã vào chuyện ngoại tình với nhân tình vừa là ân nhân vừa là người hùng của cô. Trên tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại, hai cô trò ngất ngây, say sưa với men tình tràn dâng và không ngừng lăn qua lộn lại trong vòng tay ôm của nhau ; có lẽ không hề có một trở lực nào mà có thể ngăn cách được cả hai trong lúc này cả. Sau khi nút liếm chán chê bầu vú phải cô Hải Anh, nối tiếp theo, Lợi không ngừng mày mò tìm kiếm đầu núm vú trái còn lại trên gò ngực cô đầy đặn bằng đầu môi chót lưỡi với tất cả háo hức và hứng khởi ray rứt, rần rật chuyển động khắp châu thân chẳng khác gì một dòng điện cao thế mạnh hàng ngàn kV. Khi thưởng thức bầu vú trái cô Hải Anh, bàn tay Lợi dù gì đi nữa thì cũng không quên lần bàn tay trái lên nắn bóp, sờ soạng bầu vú phải của cô và đương nhiên nó không bao giờ để ý đến khuôn mặt cô lúc nào cũng đờ đẫn, khác thường, ngây ngô như người say rượu không ngừng liên tục nghiêng qua nghiêng lại. Từ trước tới giờ, Lợi từng có những hai người tình là cô giáo của nó, đó là cô Vân Hải và cô Lan, cô nào cũng đều tuyệt vời, hấp dẫn nhưng so với cô Hải Anh thì hai cô đó vẫn còn kém xa vì không những mặn mà nhan sắc mà khả năng cô Hải Anh biết cách săn đón, chìu chuộng người khác giới trong tình yêu, ân ái là vô địch thượng thừa khiến cho Lợi càng lúc càng cảm thấy vừa phấn khích con tim vừa yêu thích người cô giáo cũ. Lúc này, trận mưa đêm bên ngoài đã ngớt dần, chỉ còn lâm râm nhỏ giọt nhưng cuộc tình giữa cô Hải Anh và Lợi, hai cô trò vẫn mãnh liệt, dai dẳng kéo dài dường như là không bao giờ đến hồi kết cuộc vậy và vì cũng đã quá khuya, nhân gian ai nấy đều say sưa giấc nồng nên tuyệt đối không hề có ai tưởng tượng ra được là hai cô trò đang yêu nhau chứ đừng nói chi đến chuyện nhìn thấy. Duy nhất có một người hiện giờ vẫn còn đang thao thức, co ro trên một cái sạp ximăng bán rau cải trong chợ mới Bà Rịa ; đó chính là tên cướp cạn lúc chiều. Hắn chắc lưỡi, tiếc rẻ nếu không bị ngã xe thì giờ đây, có lẽ hắn đang nằm trong một khách sạn sang trọng, đầy tiện nghi và có một em tiếp tân xinh đẹp đấm bóp, tẩm quất cho hắn ; hắn cũng không sao biết được rằng lúc này, cái thằng nhóc đội mưa rượt theo hắn lấy lại valy tiền đang cuồng loạn yêu đương, ân ái cùng với người phụ nữ sang trọng, xinh đẹp vốn là nạn nhân của hắn. Tuy gần như muốn ngất lặng trong vòng tay thằng học trò nhưng khi hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng, rụt rè lần xuống nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ đỏ bông chấm tròn trắng của cô thì chỉ trong giây phút, cô nhanh chóng nhận ra ngay vấn đề đã đến hồi nghiêm trọng chứ không còn đơn giản nữa. Cô nhận thức được tình hình quan hệ giữa cô và người tình nhỏ của cô chắc không đơn thuần là ôm ấp, vuốt ve, sờ mó, mơn trớn nhau thôi mà còn cả “chuyện ấy” nữa ; tức là chuyện do đấng tạo hóa đã an bày cho mọi sinh linh vạn vật truyền tinh truyền giống cho nhau để tạo thành một thế hệ sau nối tiếp. Với tâm trạng bồi hồi, xao xuyến lẫn lộn tư tưởng nữa muốn dâng hiến nữa không ưng thuận, cô Hải Anh càng lúc càng run rẫy, quằn quại ; cô không biết phải xử trí thế nào và cô cứ lặng thinh, để mặc cho Lợi tuột dần, tuột dần hai ống quần xuống khỏi hai bờ mông đầy đặn, cặp đùi no tròn đến cặp giò thon dài rồi cuối cùng là hai bàn chân nhỏ nhắn, nuột nà, trắng muốt. Lợi cẩn thận cầm chiếc quần cô Hải Anh để lên mé đầu giường và lúc này, tấm drap trắng bông xanh không còn phẳng phiu, thẳng nếp như trước nữa mà lệch lạc, nhăn nhúm một cách thảm hại do từ nãy đến giờ đã rất lâu, hai cô trò cứ mãi miết cùng nhau lăn lộn, vày vò, cằn đạp mà không hề hay biết. Chắc chắn một điều là cô Hải Anh hoàn toàn không biết trên thân thể Lợi, người tình nhỏ tuổi của cô là bộ quần áo pyjama chồng cô thường mặc vì ngay từ lúc khởi đầu cuộc tình, cô đã tỏ ra say nó như điếu đổ cơ hồ một con thiêu thân lao vào ngọn lửa tình hừng hực. Cô với nó chẳng khác gì rơm để gần lửa lâu ngày chưa hề có chuyện gì xảy ra nhưng nay thì lửa đã bén vào rơm và rơm lập tức ngùn ngụt bốc cháy dữ dội không gì có thể dập tắt cho nổi. Trong lúc sắp sửa lần hai bàn tay lên để cởi chiếc quần lót màu hồng mỏng manh bó sát lấy người cô Hải Anh, dĩ nhiên không khó khăn gì mà Lợi không nhận ra được là ở bên trong lớp vải chiếc quần pyjama, con cu nó không còn ở trạng thái bình thường nữa mà đã cương ngỗng lên, làm độn đũng quần phía trước thật căng thẳng. Nãy giờ, đôi mắt đẹp thần sầu cô Hải Anh cứ mãi miết nhắm nghiền lại nhưng không phải là cô ngủ ; trái lại, cô rất tỉnh táo và cô nhận biết hết mọi hành vi cũng như tất cả đường đi nước bước của thằng học trò đào hoa phong nhã. Khi thấy Lợi bắt đầu mày mò nơi lưng chiếc quần lót trên người cô, cô không những không từ chối, phản đối mà còn tạo điều kiện cho nó dễ dàng cởi quần cô xuống bằng cách khẽ nhỏm hai mông lên rồi lần lượt co duỗi cặp giò thon dài đến khi nó tháo cởi xong lớp vải mong manh cuối cùng còn sót lại che đậy thân thể cô ra khỏi hai bàn chân nõn nà, trắng muốt. Trong lúc lần tay lên mé đầu giường cất chiếc quần lót của cô giáo mình, cặp mắt nó không thể nào rời khỏi chốn đào nguyên quan trọng, kín đáo nhất nơi phần dưới thân thể cô giáo Hải Anh ; nơi ấy quả thật mịn màng một lớp lông đen khá dày, lòa xòa bao phủ phía trên và xung quanh hai bờ môi lớn của âm hộ cô khiến nó cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên vì từ trước đến giờ, nó chưa từng thấy người phụ nữ nào lại có nhiều lông như cô Hải Anh đây. Thế nhưng, nếu xét kỹ về kích thước thì âm hộ cô vẫn hãy còn nhỏ nhắn như một người con gái mặc dầu cô đã có chồng, có con ; chắc có lẽ là do ảnh hưởng từ thân thể nhỏ con, ốc tiêu của cô thì phải? Đến giờ phút này đây, Lợi cảm nhận là không còn sợ hãi, rụt rè như lúc đầu nữa và cũng không thể nào chờ đợi lâu hơn ; nó phải bắt đầu thực hiện hành vi giao hợp cùng vợ thầy Bình thôi cho dù có bất cứ trở lực nào. Không đầy một phút đồng hồ sau, chiếc quần pyjama che đậy phần dưới người nó đã nhanh chóng tuột dần qua hai đùi, đầu gối, cặp giò rồi cuối cùng rời khỏi hai bàn chân nó ; sau khi cẩn thận để chiếc quần xuống phía cuối giường cho khỏi rớt, giống như cô Hải Anh, Lợi cũng hoàn toàn trần truồng như nhộng, không còn mảnh vải nào đặng che thân. Với con cu vừa to vừa dài vừa cứng và thẳng đơ như một thanh sắt giựt giựt, nhúc nhích liên hồi, nó nhẹ nhàng trườn người tới như một con kỳ đà thật điêu luyện, khéo léo leo lên trên người cô Hải Anh với cảm giác thật háo hức, tâm trạng bồi hồi đầy hứng khởi. Cô giáo Hải Anh run rẫy, quằn quại với con tim phấn khích đón nhận thằng học trò của cô bằng tất cả tình yêu thương và nhiệt huyết tràn trề, say sưa, cuồng loạn ; hai cánh tay cô nõn nà, trắng như bông gòn vòng lên ôm lấy tấm lưng gầy guộc của Lợi và kéo ghịt nó xuống. Do vậy nên ở phía dưới, con cu nó bắt đầu từ từ cọ sát vào đùi phải cô rồi nhẹ nhàng di chuyển vào giữa trung tâm, mày mò tìm kiếm lổ âm đạo cô vì đó chính là con đường mà nó muốn bước vào để khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt trinh tiết của một cô giáo vốn là vợ người thầy trước kia phụ trách đội văn nghệ trường trong đó có nó. Cô Hải Anh hơi dang rộng hai chân ra và chẳng mấy chốc, đầu khấc con cu Lợi đã lọt được vào bên trong cửa mình cô ; do dịch nhầy sinh lý tiết ra dồi dào nên hai mép môi lớn cũng như môi bé cô từ từ giãn nở rộng ra hai bên đặng nhường chổ cho con cu hơi quá khổ vừa to vừa dài vừa cứng của Lợi chậm rãi đi vào bên trong. Có lẽ vì vậy mà khuôn mặt cô phải nhăn lại một cách khổ sở, miệng cô phải há hốc thở nấc lên từng hơi ; một cảm giác vừa đau đớn, xót xa vừa sung sướng, hoan hỉ đến nỗi rợn cả người càng lúc càng dâng tràn cõi lòng hai cô trò. Chẳng bao lâu, hơn phân nữa rồi cuối cùng là toàn bộ con cu thằng học trò đều chui sâu vào bên trong cửa mình cô giáo cũ đến lút cả cán ; khi ấy, Lợi mới khẽ khàng thực hiện động tác nhấp nhỏm hai mông liên tục lên xuống đồng thời đưa đẩy con cu của mình liên tục không ngớt thụt ra lại thọt vào sâu bên trong tử cung người cô giáo sang trọng, quý phái, xinh đẹp, dễ thương. Lúc này, giả sử như thầy Bình mà trông thấy được cảnh tượng thằng học trò – tài xế xe ôm hay chở thầy đi tới đi lui đang làm tình, ân ái và giao hợp cùng vợ thầy ở ngay tại nhà thầy, trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy trong gian buồng nhỏ bé, kín đáo thì chắc chắn là thầy phải cắn lưỡi tự vận mà thôi. Vì cô Hải Anh vậy là đã thực sự phản bội thầy, cắm hai cái sừng nhọn hoắt lên đầu thầy ; tất cả cũng chỉ do Lợi, thằng học trò cũ tuy nhỏ hơn cô những mười sáu tuổi nhưng lại là một ân nhân quan trọng nhất đã cứu sống cuộc đời cô và cô tự an ủi với lòng mình rằng cô đang đền đáp một chút gì đó để trả ơn nó. Cô chẳng có gì cả, chỉ là tạm dùng thân thể cô để làm quà tặng cho Lợi thay lời nói thật trân trọng, cảm kích và tri ân hành động dũng cảm phi thường tuyệt đỉnh của nó mà rất khó có ai có thể làm được. Có lẽ vì lạnh nên hai hòn dái nó xăng cứng tròn lên, hùng dũng gác hai bên cửa mình cô Hải Anh và từng sợi lông phía trên cũng như xung quanh âm hộ cô cứ mãi miết xoăn xuýt lấy từng sợi lông lưa thưa nơi gốc cu nó. Tuy đây là lần đầu tiên vụng trộm, lén lút giao hợp cùng nhau nhưng cả hai cô trò đều tỏ vẻ thân thuộc như đã từng gặp nhau mấy đời mấy kiếp vậy cho nên cô lẫn trò cùng khá sung sức để trao tặng cũng như đón nhận tất cả những cảm giác nhục dục thỏa mãn của kiếp người trên thế gian này. Mặc dù lần sinh con đầu lòng cách đây tám năm, cô Hải Anh phải sinh mổ tuy nhiên điều này hoàn toàn không hề ảnh hưởng gì đến khoái cảm của cô khi cô cùng thằng học trò cũ thực hiệc động tác giao hợp. 

Back to posts
Comments:

Post a comment

 Truyện Sex Cô Gái Mất Trinh

Truyện Sex , Truyện Loạn Luân, Truyện Dâm, Truyện Người Lớn, Truyện XXX , Sex, Ảnh Sex, Phim Sex Hay Nhất Việt Nam

Tôi không phủ nhận mình ( truyen sex ) là người dâm đãng , nhưng tôi sẽ hơi buồn nếu ai đó gọi tôi là kẻ Mất Trinh . Chẳng qua là vì họ không có dịp tìm hiểu bên trong lớp áo dài cổ kính của người phụ nữ Việt Nam.

Cá tính tình dục của tôi đúc kết từ tâm hồn lãng mạn giữa bà mẹ Huế và bản chất lăng nhăng của ông cha Bắc kỳ. Sự kết hợp của sông Hồng cuồn cuộn sóng và dòng Hương giang êm đềm yểu điệu tạo cho tôi một vóc dáng đoan trang hiền dịu, không quá thánh thiện nhưng đủ để che dấu thứ tình cảm lạc thúc lúc nào cũng dâng tràn trong tôi hình như từ khi tuổi 16. Thuở đó tôi còn học trung học và dùng phương tiện xe buýt. Buổi trưa còn đỡ nhưng bao giờ những chuyến xe chiều về cũng đông nghẹt. Người ta bám chung quanh chiếc xe cũ kỹ như lũ khỉ gánh xiệc bám trên chiếc xe đạp rẻ tiền của anh chàng bán thuốc sơn đông nơi các chợ thị trấn nghèo nàn. Với tôi, những chung đụng ngột ngạt là thứ cực hình tôi phải chịu đựng mỗi ngày cho đến một lần… Người ta ấn ép càng lúc càng đông như thường lệ và tôi cố gắng ngửa cổ thở.




Phần lớn khách xe là học trò quỷ quái nhưng ngây thơ hay lũ công nhân từ các cơ xưởng hôi hám lúc nào cũng phì phèo điếu thuốc dù trên xe không còn một tí khe hở cho không khí lưu thông. Lần đo tôi nhìn thấy một bàn tay lẩn trốn giữa đám đông mò mẫm cô gái đứng cạnh cửa sổ. Bàn tay của gã thanh niên cố tình đứng ép sát vào cô gái. Dù trên xe ồn ào, chật chội và nồng nặc thứ mùi vi mồ hôi pha trộn với các thứ mùi hàng hoá,, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự ngây ngất của cô gái qua những lần thở hắt ra hay những tiếng rên rất nhỏ lúc xe dằn ổ gà chao động. Qua khe ngách của khoảng trống, tôi có thể nhìn thấy bàn tay của người đàn ông nhẹ nhàng vuốt ve khoảng bụng của cô gái, đôi lúc bàn tay đó biến hình thành một thứ mấp mô dưới làm vải ka ki của bộ quần áo nhân công và cô gái nhướn người mắt khép nhẹ. Những hình ảnh ấy ban đầu chỉ gợi trong tôi sự tò mò chứ hoàn toàn chưa có một chút gì kích thích cho đến khi chiếc xe thắng gấp, mọi người xô giạt và vô tình tôi bị ép vào sát gã thanh niên. Khi chiếc xe thăng bằng trở lại thì bàn tay của gã đã ôm hờ ngang hông tôi trong tư thế bám víu vào thành ghế. Không bao lâu, tôi cảm thấy hình như bàn tay gã xoay chiều ấn nhènhẹ vào bụng tôi trong khi sau mông tôi như có ai ấn vật gì đó cồm cộm vào sát da thịt. Một thứ cảm giác nhột nhạt nhưng khoan khoái xâm chiếm khiến tôi hoang mang nghĩ đến những câu chuyện lợi dụng sờ mó của lũ bạn thường kể. Tôi giả vờ chồm ra cửa sổ để thở, nhưng vì cách nhoai người này mà bàn tay của gã kéo áo tôi trật qua một bên và tôi cảm thấy cánh tay của gã xiết mạnh trên gò ngực trong khi cái vật gì đó hình như ấn mạnh hơn vào giữa mông. Tôi vẫn lặng yên khi bàn tay đó xoa ấn nhè nhe ngoài làn vải áo, cọ sát vào chiếc núm vú của tuổi dậy thì làm cho tôi khẽ rùng mình. Tôi vòng tay áp chiếc cặp táp vào ngực như để che dấu cho bàn tay gã. Quả nhiên bàn tay đó như hiểu ý nghĩ thầm kín của tôi nên bắt đầu xoa bóp mạnh hơn, len dần vào giữa cho đến khi tôi cảm thấy lâng lâng là chính lúc hai ngón tay của gã đang lách qua kẽ áo sơ mi để sờ nắn gò ngực, nhất là chiếc núm vú nhỏ nhắn đang căng mọng. Cảm giác là lạ len vào giữa hai đùi, trơn ướt. một thứ bản năng tình dục bừng dậy khiến tôi chỉ muốn ưỡn người cho cái vật cồm cộm sau lứng ép vào chặt hơn. Tôi mím môi cố gắng ngăn chặn cho cổ họng khỏi thoát lên những âm thanh mà có lẽ đó là thứ tiếng nói của tình ái đang bừng bừng trong huyết quản. toàn thân tôi nóng bừng, quên cả theo dõi cô gái sát phía trước vừa thở hắt ra thật mạnh đồng thời tay trái của gã vươn ra vịn vào thành xe. Khi gã và cô gái xuống trạm,. Về tới nhà tôi vội vã vào cầu tiêu để tìm hiểu cái cảm giác nhờn ướt giữa hai đùi. Dục tính của tôi nhen nhúm bừng lên từ ngày hôm đó.

Tôi mất trinh tiết năm 17. Tôi biết phải kết luận là bị hiếp dâm hay tự ý. Đó là lần họp tổ rất khuya rồi cả bọn rủ nhau đi ăn chè. Sau năm 75, việc kiểm soát con gái không còn chặt chẽ như xưa vì lũ trẻ thường dựa vào cớ họp hành cờ đỏ, hội đoàn để đi chơi khuya. Tôi cũng không nằm trong vòng ngoại lệ. Lúc kéo nhau về trời đã khuya lắm và cơn mưa bất chợt đổ xuống. nên gã tổ trưởng đưa tôi về trên chiếc xe quốc doanh băng tắt qua khu nghĩa địa. Chiếc xe sụp hố vành bánh cong queo nên hai đưá đành phải khiêng chiếc khung méo mó vào núp mưa dưới hiên gian miễu thờ. Lúc này tôi vừa lạnh vừa sợ ma nên rúc vào gã. Bóng tối đồng loã khiến hắn mạnh bạo vòng tay ôm tôi sát vào người. Nước mưa hắt càng lúc càng mạnh và hai đứa lùi càng lúc càng sat vào nhau. Cảm giác rạo rực mơ màng khiến tôi không để ý nhiều đến những sự kiện chung quanh cho đến khi hắn xiết chặt áp môi vào hôn trên má. Tôi vẫn lặng yên nên hắn xiết tôi mạnh hơn và cắn nhẹ vào tai tôi khiến tôi vừa sướng vừa nhột. Tôi muốn né tránh nhưng hơi nóng và chiếc lưỡi tham lam của gã làm tôi ngây dại vô cùng. Lúc hắn nắm tóc tôi kéo ngửa mặt ra để hôn lên môi thì thực sự tôi chỉ muốn vòng tay ôm ghì lấy hắn. Nhưng không hiểu sao tôi lại thụp người né tránh khiến hắn vung đôi tay kéo mạnh tôi vào. Bây giờ tôi đứng áp lưng vào hắn, dính cứng trong vòng tay bão loạn thèm khát đang khoá chặt ngang eo tôi. Dựa vào bờ tường, hắn hôn hít trên gáy tôi, thỉnh thoảng lại lè lưỡi liếm những giọt nước mưa làm cho tôi thấy kích thích, thêm vào vòng tay ấm áp khiến tôi chợt thèm muốn một cách lạ kỳ dù không biết thèm muốn cái gì. Trong thâm tâm tôi chỉ mơ hồ hình dung đến những chuyện tình dục mà chính tôi cũng chưa biết ra sao. Hắn thì thầm vào tai những lời nói đầy tính cách huyền bí “Đừng sợ, anh chỉ ôm hôn chút thôi Quyên ”

Giọng hắn trầm ấm và vòng tay hắn nới lỏng nên tôi cũng im lặng tựa vào hắn. Từ thân thể hắn, hơi nóng lan truyền sang lưng tôi, bất giác tôi áp tay vào tay hắn kéo lên ấp vào ngực. Nụ hôn trên gáy tôi như nóng bừng hơn và từng vùng da thịt trên gáy tôi rạo rực theo chiếc lưỡi uốn éo. Tôi thở mạnh hơn, kềm hãm sự khao khát của dục vọng nhưng cơ thể tôi như muốn nổ tung lên, các bắp thịt như co thắt lại khiến tôi ưỡn mạnh, gò ngực phồng lên thắt mạnh dưới lớp áo nịt vú. Hắn vẫn từ tốn hôn trên gáy, trên vành tai trong khi bàn tay hắn vòng trước ngực cởi chiếc khuy áo đầu tiên như thăm dò phản ứng của tôi. Tôi buông thõng tay chờ đợi nhưng hắn không cởi thêm nữa mà bắt đầu xoa nắn một cách hờ hững ngoài áo như muốn trấn tĩnh, muốn vỗ về để tôi yên tâm. Hai tay tôi thõng xuống bám vào lớp vải quần cu/a hắn, dày vò theo một phản xạ đắn đo như tạo thêm can đảm cho hắn lách tay vào kẽ khuy áo vừa mở để mơn trớn làn da ngực chung quanh viền áo nịt vú của tôi. Hắn mò mẫm nhẹ nhànhg chậm chạp, nửa như muốn len ngón tay vào, nửa ngập ngừng như chưa muốn bước sang ranh giới của nỗi thèm khát trong tôi. Tôi nhắm nhẹ mắt khi bàn tay kia của hắn vuốt ve bờ môi, hưởng thụ cảm giác ngây ngất của bàn tay đàn ông đang vuốt ve trên má. Hắn không bao giờ cho tôi tận hưởng cảm giác ở một chỗ mà thay đổi vị trí không bao giờ đoán được. Lúc hắn bụm lòng bàn tay trên miệng tôi là lúc bàn tay kia bất chợt lách nhanh vào bầu vú bên phải, nhẹ nhàng ve vuốt chung quanh khiến tôi quýu cả người lên vì sướng.. Lúc này có lẽ hắn yên tâm khi chỉ nghe tôi rên khẽ trong khi tay tôi bấu chặt vào quầnhắn ghì sát vào người vi cái gì đó cứ cấn lên làm cho mông tôi không được áp sát vào hắn. Thêm nhiều chiếc khuy áo bị cởi tung và chiếc nịt vú bị kéo tuột hẳn xuống. Hai trái đào lồ lộ săn cứng với đầu vú đỏ hồng căng mọng cương cứng nằm gọn trong đôi tay của hắn. Tôi không còn kiểm soát được lý trí và hắn cũng không thể ngừng trò chơi xoe tay trên đỉnh ngực. Tôi oằn người xuống đầy khoái cảm và hắn thừa dịp luồn tay vào trong qua6`n của tôi. Lần đầu tiên bàn tay đàn ông vuốt ve trên đùi làm cho tôi run lên, kích thích cực độ vì tôi chẳng còn biết gì nữa ngoài việc nhắm nghiền hai mắt vặn vẹo theo từng cơn khoái cảm. Tôi không thể nhớ cảm giác ướt át vì mưa hắt hay vì nước nhờn ứa ra từ cửa mình, nhưng tôi nhớ rất rõ lúc ngón tay hắn vuốt ve hai bên đùi, lách xuống vuốt lên, tôi chỉ muốn dang chân rộng ra hay ngồi xuống hay làm bất cứ cái gì để thoả mãn sự dòi hỏi tột cùng của lứa tuổi khao khát tình dục. Và tôi đã quay người áp mạnh bụng vào hắn, hai tay tôi bám vào vai hắn, môi tôi dính chặt vào miệng hắn dù thực sự tôi chưa hề biết nút lưỡi ra sao, nhưng khi thấy lưỡi hắn uốn éo trong mệng tôi. tôi cũng tự động thè lưỡi bấu vào lưỡi hắn, quên bẵng hai tay hắn đang hấp tấp tháo khoá thắt lưng, chiếc quần tây thùng thình tuột xuống rồi đến chiếc quần đùi bó. Trời tối và vì tôi còn mắc cở nên không dám mở mắt nhìn, mặc kệ cho cái vật gì đó nóng hổi chà sát giữa hai chân tôi.

” Dang chân ra đi Quyên “… hắn thì thầm ra lệnh và tôi như cái máy làm theo ý hắn. Máu trong người tôi sôi lên, đầu óc tôi hoàn toàn tê dại vì kích thích đến độ tôi không nhận biết quần tôi tụt xuống quá gối từ lúc nào. Mưa hắt tứ tung nhưng không thể làm nguội cơn sốt tình dục đang ngấu nghiên trong cơ thể nóng bừng của tôi. Tất cả như chợt ngừng lại khi cảm giác đau xé giữa hai đùi, hắn ôm ghì tôi trong khi nước mắt tôi ứa ra. Lần mây mưa đầu tiên trong đời chấm dứt bằng cơn đau bất chợt rồi cảm giác hối hận bừng tỉnh, tôi đẩy hắn ra, hốt hoảng sửa quần áo trong lúc băng mình qua mưa về nhà….. Không bao giờ tôi gặp lại hắn. Những đợt nghĩa vụ liên tiếp đã đưa hắn về một nơi nào đó đem theo trinh tiết của tôi.

Cho đến khi lấy chồng, tôi còn trải qua khá nhiều cuộc tình, nhưng chỉ là thứ tình cảm lãng mạn thơ từ hoặc nhiều lắm là những chiều ôm ấp sờ mó lén lút vội vã. Đầu óc tôi lúc nào cũng lo sợ viễn vông, sợ một ngày nào đó tôi sẽ bị nhà chồng khinh rẻ vì không còn trinh trắng. Đó cũng là lý do tôi bằng lòng lấy Trương. Trương hiền lành, có thể nói khù khờ. Trương thích sách, thích học và có vẻ trầm lặng như một ông giáo già. Hôm tân hôn là ngày tôi có kinh. Không biết Trương có kinh nghiệm để hiểu biết hay không, nhưng chưa bao giờ Trương nghĩ tôi là người con gái đã qua một lần ân ái trước khi lên xe hoa. Đôi khi nghĩ lại tôi chợt phì cười vì Trương khờ khạo quá, không biết làm gì và tôi dù muốn lắm nhưng vẫn phải giả vờ nằm ngay ngắn trên chiếc giường nệm có trải chiếc khăn trắng. Trương lúng túng như kẻ phạm tội. Trương nằm trên người vợ mà chẳng biết làm gì, chỉ ngọ ngoạy nhè nhẹ như sợ làm vợ đau rồi xuất tinh giữa hai đùi tôi. Tôi đã biết mùi vị ân ái nên chỉ muốn chồm lên hay cầm cho vào, nhưng sợ đổ bể chuyện mất trinh nên đành nằm im.

Lúc Trương ngủ vùi, tôi vẫn nằm trong lòng ấm ức. giòng máu kinh rỉ lên chiếc khăn, tôi vội vàng vào thay băng. Suốt cả tuần sau đó tôi cứ lấy cớ đau cửa mình để né tránh và Trương cũng không ép buộc, còn giải thích rất khoa học cho tôi về cơ thể con người và màng trinh tiết. Sống chung với nhau chỉ vài tháng tôi đã biết Trương chỉ là con mọt sách và tình dục không được mạnh cho lắm. Đối với Trương, sách vở là người tình. Những ân ái với tôi như một thứ nhu cầu xa xỉ. Trương không biết âu yếm vuốt ve. Trương thực hiện đời sống vợ chồng như loài thú làm công việc truyền thụ giòng giống, Trương chỉ biết mỗi một động tác leo lên, cho vào và nhấp nhổm ngắn ngủi để tuôn ra những chất chứa của sự đòi hỏi, để khỏi cảm thấy khó chịu rồi lăn ra ngủ, mặc cho tôi hụt hẫng với thứ kích thích vừa nhen nhúm. Nhiều đêm tôi lẳng lặng ôm xiết chiếc gối, dằn vặt ám ảnh với những hình ảnh tưởng tượng mơ hồ vì chính tôi thực sự cũng chưa biết nhiều về tình dục, trằn trọc cả đêm bên cạnh Trương mà không biết làm sao khác hơn.

Hai năm sau, gia đình tôi thoát được và đến định cư tại Mỹ. Đời sống tây phương tưởng như sẽ kéo Trương ra khỏi lớp vỏ cổ lỗ, nhưng không. Trương càng đam mê với sách vở, miệt mài với bút viết. Tôi không thể trách và cũng không thể phủ nhận Trương là người có chí. Vừa đi học, vừa đi làm nên lăn ra giường là ngủ say vùi. Thấy Trương vất vả quá tôi cũng xin đi làm để phụ giúp thêm, nhưng Trương nhất định không cho. Trương chỉ muốn tôi đi học nhưng có biết đâu đầu óc của tôi chẳng thiết tha gì đến chữ nghĩa. Cuối cùng tôi cũng xin được một việc part-time cùng với đám tỵ nạn mới sang.

Công việc thật giản dị, hút bụi lau dọn các văn phòng dưới phố. Cũng tại đây tôi quen Phong. Phong nhỏ hơn tôi vài tuổi. Nhờ Phong tôi biết cách làm dối trá cho xong việc mau chóng và cũng vì vậy mà tôi rảnh rỗi đi lục báo đọc. Dĩ nhiên báo chí trong các văn phòng không phải chỉ là thứ văn chương kỹ thuật thuần tuý mà còn có các loại sách khiêu dâm mà chưa bao giờ tôi được xem qua. Có lần đang xem tạp chí…., Phong mở cửa vào bắt gặp làm cho tôi đỏ mặt ngượng ngùng. Nhưng Phong có vẻ coi đó như là chuyện thường tình. Vài tuần sau thì Phong nói chuyện với tôi như với người bạn cùng trang lứa làm cho tôi cũng cảm thấy vui vui là lạ. Phong còn rủ tôi xem phim. Nửa tò mò, nửa ham muốn, tôi theo Phong lên tận lầu cao nhất. Phong dùng ống nhòm quan sát từ trong bóng tối các cửa sổ của những building chung quanh. Sau đó Phong đưa cho tôi xem. Dưới ánh sáng lờ mờ tôi nhìn thấy hai người ôm nhau. Tim tôi đập loạn xạ trong khi Phong bình thản nói hôm nay không có cảnh hấp dẫn. Hôm khác Phong sẽ tìm tôi khi nào gặp. Dần dần việc dán mắt vào ống nhòm không còn làm cho tôi xấu hổ mà coi như đó là cách tiêu khiển thời gian lãnh lương.

Người đàn ông đè cô gái xuống bàn làm việcVà chuyện phải đến đã đến, hôm đó tôi đang xem 2 ngưòi Mỹ làm tình trong văn phòng., khuất lấp sau lớp màn nên tôi không nhìn được rõ. Điều này càng làm cho tôi bị kích thích vỉ chỉ thấy một phần. Phong thì đã quen coi những cảnh như vậy nên ngồi chễm chệ trên chiếc ghế da hút thuốc. Nhưng mùi thuốc lá lần này hăng hắc và điếu thuốc bé tí như que kem.

- Phong hút thuốc gì mà hôi vậy

- Chị muốn thử không, phê lắm

- Quyên đâu biết hút thuốc đâu

- Thì thử đi rồi biết.

Phong tinh quái đánh đúng vào tâm lý của tôi khi bị thách thức nên tôi cũng làm liều hít 1 hơi, sặc sụa chưa kịp ho thì Phong đã bụm chặt miệng mũi tôi lại

- Ém vào mới phê

Lúc Phong bỏ tay ra thì tôi họ sặc ho sụa, vùng vằng bỏ ra cửa sổ coi tiếp. Nhưng chừng vài phút sau tôi bỗng cảm thấy lâng lâng bay bổng, mồ hôi toát ra nóng bừng bừng nên tôi cởi chiếc áo khoác ngoài chỉ còn chiếc áo thun hở tay. Trong gian phòng lờ mờ, tôi thấy Phong nhìn tôi chăm chú khác thường. Tôi cảm thấy ánh mắt của Phong soi mói trên thân thể chứ không nhìn vào mắt tôi như thường lệ

- Chị Quyên đẹp và sexy quá




Tôi giả vờ không nghe nhưng trong lòng thấy khoan khoái, mơ màng nhìn xuống đường. Không biết bao lâu bỗng tôi thấy bàn tay Phong bóp nhè nhẹ trên đôi vai trần, vuốt ve suốt cánh tay rồi vòng ngang bụng. Có lẽ lúc đó tôi và Phong như một đôi tình nhân. Cảm giác thú vị cộng thêm ảnh hưởng của cần sa làm cho tôi hoàn toàn buông thả. Tôi với tay lấy chiếc ống dòm lơ đãng nhìn. Hai người Mỹ không còn đó nhưng tôi vẫn cầm ống nhòm đưa ngang, tựa nhẹ vào Phong thưởng thức một ngày làm việc cuối tuần. Mặc kệ bàn tay Phong xoa nhè nhẹ trên làn da bụng, lần mò chung quanh rốn. Bình thường có lẽ những mơn trớn này đã làm tôi sướng điên lên vì thèm khát đã lâu, không hiểu sao lúc này tôi cảm thấy êm đềm nhẹ nhàng, khoái cảm không dâng trào như nước lũ mà từ từ lấn chiếm, từng chút từng chút như khi hai tay Phong len lỏi lên trên, táy máy châm chích phần dưới của chiếc nịt vú. Ngón tay Phong lách qua lớp vải cứng ngọ ngoạy trên đỉnh ngực làm cho núm vú tôi cương dần, cả gò ngực như mọng lên chật cứng dưới sự co dãn của sợi giây đeo. Tôi ưỡn người thở mạnh trong im lặng, kềm hãm dục tính đang bừng lên như muốn thoát ra những tiếng rên sung sướng.

- Nhột không Quyên

- Không

- Thích không Quyên

- Thích

Tôi thì thào trả lời Phong, ngoan ngoãn như một người tình. Bàn tay Phong sờ xoạng khắp ngực làm tôi rùng mình quên bẵng mình là người đàn bà có chồng. Khoái cảm làm cho tôi vặn nghiêng người, lỏng tay cầm ống nhòm để vịn vào thành cửa sổ, ngửa cổ mời gọi Phong đặt những nụ hôn nóng bỏng lên gáy. Chưa đủ thoả mãn, tôi vòng tay ghì chặt đầu Phong vào cổ. Người tôi cong lên khiến Phong cũng như điên dại đẩy lệch cả chiếc nịt vú lên để có thể úp trọn hai lòng bàn tay lên vú tôi, ngón tay Phong chẽ ra cho đầu vú căng vứng chen vào giữa và Phong xiết tay nhè nhẹ làm cho tôi sướng ngây ngất. Tôi quay hẳn người lại, tự vén cao áo thung lên rồi ghì đầu Phong xuống. Những động tác này hoàn toàn do phản xa của cơ thể chứ tôi không ngờ Phong lại ngậm lấy đầu vú mút cùng lúc với chiếc lưỡi nham nhám liếm quanh. Tôi sướng đến độ ôm xiết lấy đầu Phong khiến Phong ngạt thở vùng dậy. Phong chụp đầu tôi hôn như mưa bão lên môi. Chỉ chờ có vậy, tôi hôn trả cuồng nhiệt như những lần nhìn thấy người ta hôn nhau bên kia khung cửa. Lưỡi tôi và Phong xoắn vào nhau, có lẽ đây là lần đầu tôi tận tình thưởng thức mùi vị ngọt ngào của nụ hôn môi nồng cháy.

- Muốn ra không Quyên ?

- Cái gì Phong ?

- Quyên không biết tuyệt đỉnh là gì sao

- Quyên đang sướng tuyệt đỉnh rồi đây mà

Tôi thú nhận với Phong như một cô gái khờ khạo. Phong tuy nhỏ nhưng đã trải qua cuộc sống phóng túng nên biết tôi chưa kinh nghiệm. Phong luồn tay vào trong chiếc quần gin làm cho tôi phải thót bụng cho tay Phong lọt qua. Nhưng chiếc đai lưng gò bó làm cho tôi thốn quá

- Cởi ra cho Quyên đi Phong

Nhưng Phong hình như không nghe mà chỉ mải mê ve vuốt gần chỗ tam giác, trên đám lông thưa của tôi làm cho tôi càng thấy thốn khó chịu. Tôi đành tự tay cởi khuy và Phong hiểu ý tuột chiếc quần gin chật căng bó xuống dưới. Tôi chợt cảm thấy nhu cầu cần dang chân ra vì chất nước nhờn đang ướt đẫm giữa đùi. Phong thong thả nhìn ngắm trước khi lấy tay ve vuốt. Mỗi lân ngón tay Phong đụng vào núm thịt ở hiữa tôi lại sướng tê người, phản xa chỉ muốn xoáy chặt vào tóc Phong ấn vào. Lúc Phong lấy tay banh chân tôi ra, lấy kưỡi cọ quẹt và hà làn hơi nóng hổi vào, tôi sướng quá độ mất cả tự chủ rên lên trong cuống họng

- Quyên đau quá Phong ơi.

Phong thừa hiểu chữ đau của tôi dùng chỉ là thứ ngôn ngữ của người con gái ít va chạm. Phong chờn vờn đùa giỡn với tôi

- Đau hả Quyên, vậy Phong thôi nha

- Đừng Phong, Quyên thèm quá, Quyên thèm lâu rồi

Tôi thì thào nói lung tung vì hai chân run lên, các bắp thịt co giật, tay chân bải hoải lạ kỳ lúc Phong đưa hai ngón tay móc ngược bên trong, ngón cái ấn vào hai bên mép và cả lòng bàn tay áp chặt vào mu tôi. Lần đầu tiên tôi nhận thức rõ ràng mình đang ra, tuy tôi nhắm nghiền mắt nhưng tôi vẫn cảm thấy tay tôi đang xoắn chặt vào tóc Phong, ấn mạnh đầu Phong vào giữa. Hai chân tôi khuỵ xuống kẹp mạnh vào đầu Phong. Với tư thế này, nếu không có bức tường sau lưng có lẽ tôi đã ngã ngửa. Tôi rên ú ớ, hơi thở gấp khúc từng đoạn và tôi biết âm hộ tôi đang co giật liên hồi khi lưỡi Phong thọc sâu vào trong. Tôi dựa vào tường ưỡn mạnh người cong cớn trong Khi Phong ghì chặt hai đùi tôi như đang ngồi trên vai Phong từ lúc nào…..

- Quyên sướng quá Phong ơi, Phong ra đi Phong

Tôi dùng chữ ra như con vẹt bắt chước.

- Phong không ra được đâu. Hút cái này lâu ra lắm Quyên.

Tuy tôi còn thèm lắm, nhưng hỏi thèm cái gì tôi cũng chẳng biết. Câu nói chưa ra của Phong làm đầu óc tôi chợt tò mò không hiểu người đàn ông khác có giống như Trương, nằm ngủ như chết sau khi thoả mãn ?. Trong tâm tư tôi quên bẵng hành động tội lỗi vừa qua mà chỉ quay cuồng với ý nghĩ lúc Phong ra sẽ ra sao

- Thôi sửa soạn về chị Quyên. Hết giờ làm rồi đó

Tôi bẻn lẻn đứng lên sửa lại quần áo. Phong chở tôi về, nhưng hôm nay cả hai cùng im lặng theo đuổi những ý nghĩ riêng tư trong đầu. Không biết Phong ra sao, nhưng tôi hoàn toàn không gợn lên một chút mặc cảm tội lỗi nào hết. Đến nhà. Trương vẫn ngồi trước bàn học, cặp kính trễ xuống chăm chú đọc. Con mọt sách không hề quan tâm đến tôi. Tự nhiên tôi thấy nghèn nghẹn trong cổ.

Nhã làm lâu năm nên có chức phận trong công ty thầuHình như tôi là người mang đến những điều không may cho tình nhân. Cả tuần không gặp Phong, tôi thèm khủng khiếp. Tôi không nghĩ là Phong hối hận nên tránh né vì Phong là tuýp người trẻ sống bất cần đời. Nghe tin đồn mang máng Phong bị đuổi vì bị bắt quả tang hút cỏ trong phòng điện. Sau một thời gian tôi lại bị chuyển qua làm chung building với Nhã. Chỉ một thời gian ngắn tôi đã biết Nhã thường lén trốn việc thủ dâm trong nhà vệ sinh. Nhìn bên ngoài khó ai có thể ngờ người đàn ông chững chạc như Nhã lại làm những chuyện như vậy.. Lương khá lại không thấy vợ con. Vậy m`a chẳng bao giờ thấy Nhã lợi dụng để ngồi chỉ tay năm ngón. Lúc Nhã tình nguyện đưa tôi về, tôi có ý nghĩ không đẹp. Nhưng sau nhiều lần chỉ thấy Nhã lầm lì im lặng suốt quãng đường, tôi đâm ra tội nghiệp Nhã. Tôi biết Nhã cũng có những thèm muốn của người đàn ông lao động nhưng vì hoàn cảnh nào đó nên không tỏ lộ. Có lần tôi hỏi Nhã về chuyện vợ con chỉ thấy Nhã thở dài. Sau này tôi biết vợ Nhã bỏ đi theo một người đàn ông bằng cấp. Nhã có vẻ thù hận đàn bà.

- Sao anh làm vậy trong phòng vệ sinh

Tôi nghĩ rằng cách hỏi đột ngột của tôi sẽ làm Nhã lúng túng. Nhưng chính câu Nhã trả lời lại làm tôi khó xử

- Tại tôi thèm đàn bà như mọi người đàn ông, nhưng tôi không muốn cầu xin ở họ như mọi người đàn ông khác

- Tại sao anh không bịt chỗ hở ở phòng kho đừng cho ai nhìn

- Họ muốn nhìn cứ nhìn. Vả lại họ là ai ngoài chị

Nhã làm tôi sượng trân nhớ lại lần nhìn thấy dương vật của Nhã, gân guốc chứ không như của Trương. Lúc Nhã bắn ra, tôi nhìn thấy và thắc mắc tại sao khi ra mạnh như vậy mà tôi không hề cảm thấy ở Trương. Tự nhiên tôi mơ ước dương vật của Nhã trong tôi.

- Nếu có người tự nguyện anh có dám làm tình với họ không ?

Nhã im lặng không trả lời. Chiếc xe van chạy chậm lại và Nhã nhìn thẳng vào mắt tôi với vẻ thèm khát.

- Tìm chỗ đậu đi anh

Tôi không ngờ mình đã nói như vậy. Bản năng tình dục đang thắng thế trong tôi và Nhã cũng chẳng ngu dại gì bỏ lỡ cơ hội. Lúc xe ngừng, tôi chỉ biết đó chính là hầm đậu xe của một trong số những building do hãng thầu clean đảm trách vì Nhã có thẻ mở cổng. Nhã thản nhiên tắt máy, mở đèn trong xe và kéo tay tôi ra sau. Trên chiếc ghế giường dài, tôi ngoan ngoãn nằm xuống để Nhã trịnh trọng hôn tôi rất lâu như thăm dò tình hình trước khi thực sự màn làm tình. Tôi ôm cổ Nhã hôn trả một cách ngượng nghịu

- Tắt đèn đi anh

- Tôi muốn nhìn

- Kỳ lắm

- Nếu em thấy kỳ, em chỉ cần nói tôi sẽ đưa về

Thái độ cương quyết của Nhã khiến tôi im lặng nhắm mắt.Bàn tay Nhã từ từ lần mò trong áo tôi. hai bầu vú mềm cứng dần theo từng động tác của Nhã. Nhã kéo phéc ma tuya của tôi xuống và thọc tay vào thẳng trong lớp vải sì líp để dày vò âm hộ tôi một cách mạnh bao làm cho tôi hơi sợ.

- Nhè nhẹ thôi anh

Tôi thì thầm cho có lệ vì ngón tay của Nhã đang làm tôi ướt át. Tôi không còn e lệ như thuở xưa nên có thể đòi Nhã dễ dàng theo sở thích của mình

- Hôn vú em đi Nhã

Nhã cúi xuống vạch mạnh áo tôi lên, nhanh nhẹn cởi khoá áo lót trước ngực cho vú tôi xổ tung ra tự do. Nhã úp hai bàn tay lên mơn trớn. Hơi ấm trong bàn tay Nhã và cảm giác sần sùi của làn da chai sạm làm tôi rên khe khẽ.. Nhã bắt đầu cà hàm râu tua tủa lên ngực lên bụng làm tôi nổi da gà và bất thần Nhã chụp bầu vú cho vào miệng nhằn nhằn đầu vú giữa hai bờ môi làm cho tôi sướng trân người. Nhã thay đổi chiến thuật từ trên xuống dưới, đột ngột như ngọn gió lốc xoay chiều rồi nhẹ nhàng như cơn gió thu lành lạnh. Cảm giác đê mê vừa tạm lắng dịu thì Nhã tuột mạnh quần tôi ra, kéo chiếc sì líp nhỏ trễ xuống và úp mặt vào hôn vũ bão giữa hai đùi khiến tôi há hốc miệng, xoạc cả hai chân thật rộng cho Nhã dễ dàng dùng lưỡi lách sâu vào trong. Râu Nhã cọ vào làn da non khiến tôi khó chịu, tôi nói khẽ

- Đau em Nhã ơi

Nhã ngửng mặt nhìn tôi cười dâm đãng làm tôi nổi cơn chồm dậy, phẹc ma tuya của Nhã đã kéo xuống tự lúc nào nên tôi thò tay bóp mạnh, cảm giác gân guốc gói trọn trong bàn tay khiến tôi chỉ muốn bóp thật mạnh. Bây giờ tôi hiểu tại sao đôi lúc Nhã lại bóp tôi mạnh đến thế. Nhã phụ tôi cởi khuy tuột hẳn quần ra, dáng Nhã lom khom trong xe làm cho dương vật của Nhã lắc lư chĩa thẳng đầy khiêu khích. Chiếc bìu tròn lẳn căng mọng làm tôi nảy sinh ý nghĩ muốn được nâng niu vuốt ve. Những danh từ dâm đãng lăng loàn không còn chút ý nghĩa gì trong lúc này vì đầu óc tôi chỉ muốn thoả mãn sự thèm khát tò mò chất chứa từ lâu. Tôi chụp lấy dương vật Nhã bằng cả hai tay, vuốt ngược vuốt xuôi trong khi móng tay không ngừng ken vào đầu kẽ làm cho Nhã đau đến độ nhăn mặt.

- Bú đi Quyên

Tôi chưa bao giờ bú ai, nhưng câu nói của Nhã đầy đủ ý nghĩa của một bài học tình dục căn bản để cho tôi có thể thực hành. Tôi cho dương vật Nhã vào miệng, lưỡi tôi cấn ngang ngoáy tròn tìm chỗ nào trống trải, nhưng chưa kịp để yên thì Nhã đã trườn vặn người làm cho tôi phải dùng tay bóp mạnh dương vật của Nhã thành một thứ vòng chặn không cho Nhã ấn vào sâu thêm. Bỗng nhiên Nhã vùng lên kéo ra và lật tôi xấp xuống.

- Nằm yên đi Quyên, từ từ nha Quyên

Tôi nhắm mắt cho cơn dâm lắng dịu trong khi Nhã vuốt ve trên lưng, đấp bóp nhè nhẹ trên vai và xoa vuốt trên đùi làm cho tôi khoan khoái kỳ lạ. Cảm giác này dâng tràn từ từ lên lên xuống xuống khiến tôi không thể chịu đựng lâu hơn. Tôi lật ngửa người và trông thấy Nhã đang tròng lớp áo cao xu quanh dương vật.

- Cho vào đi Nhã, em thèm quá rồi Nhã ơi

Nhã mỉm cười kéo mạnh hai chân tôi trước khi nhẹ nhàng nằm úp người, một tay cầm dương vật cọ sát trên âm hộ của tôi làm cho tôi càng thêm nứng. Tôi ghì Nhã xuống, ánh mắt van xin Nhã ngừng trò chơi chờn vờn vì tôi cảm thấy thực sự thiếu xót trong tôi. Tôi nhắm mắt chờ đợi rồi lại mở mắt trông mong mà Nhã cứ vờn quanh hai mép hay chọc nhẹ vào giữa rồi lại rút ra làm cho tôi điên lên rên rỉ như con thú bị thương. Mãi lúc đó Nhã mới cầm hai chân tôi gác lên vai và cắm phập dương vật vào. Tôi rú lên nho nhỏ khi dương vật Nhã thọc mạnh vào đụng thấu cổ tử cung làm cho nước nhờn ứa tràn ra như chiếc piston ép sát. Tôi lịm đi vì sướng, cảm giác cấn cọ trong âm hộ không giống như những lần ân ái với Trương làm cho tôi run lên. Tôi biết mình vừa ra vì mắt tôi hoa lên chập chờn, tôi thở hổn hển, không còn chút nào kiểm soát tôi đang nói gì

- Làm em mạnh lên đi Nhã, mạnh hơn nữa….




Nhã gập người ấn sát rồi lại rút ra, các lằn gân hay nếp nhăn của vỏ cao su cọ sát kích thích khắp cùng các tế bào thần kinh làm cho tôi sướng tột độ Nhã như cái máy, nhanh chậm bất thường và tôi như con thuye6`n chao đảo theo từng đợt sóng. Chưa bao giờ tôi đạt khoái cảm như hôm nay. Mồ hôi tôi toát ra đầm đìa. Tôi xuất tinh có lẽ lần thứ hai nhưng vẫn chưa thấy hết thoả mãn. Lúc Nhã vừa bỏ chân tôi xuống khỏi vai là tôi chồm lên, Nhã cũng hiểu ý lách người nằm xuống đê/ tôi chễm chệ ngồi trên. Tôi điên dại lắc vặn, nhồi nhấp như muốn làm cho các sớ thịt chung quanh âm hộ tê liệt chai cứng. Nhã vẫn lầm lì bóp hai bầu vú, xoe đầu ngực càng làm cho tôi sướng dữ dội. Tôi mệt lả mà Nhã vẫn có vẻ bình thường như chưa muốn bỏ cuộc.

- Ra đi Nhã, em đau quá, em mệt quá rồi Nhã ơi

Tôi vật người nài nỉ, đổ ập xuống ngực Nhã, chân tôi xiết mạnh, gòng cứng các bắp thịt cho lần xuất tinh thứ ba. Nhã vòng tay xiết tôi muốn ngạt thở và tôi cảm thấy dương vật của Nhã như trân cứng, mặt Nhã nhăn nhó hoang dại, cái gì đó co giật từng đợt trong tôi, cùng lúc với các bắp thịt đùi của tôi như theo một phản xa kỳ diệu co rút dữ dội. Tôi ôm chặt Nhã, Nhã ghì chặt tôi. Nước nhờn ướt đẫm giữa đùi, cả bụng và ngực tôi đau dần hằn đỏ.

Tôi nằm im như vậy thật lâu cho đến khi tôi thấy âm hộ tôi trống vắng, mỏi rã rời và hai mí mắt sụp xuống như cơn buồn ngủ kéo dài từ mấy ngày. Nhã xoay người đặt tôi nằm ngay ngắn, kéo chiếc áo choàng nhìn tôi âu yếm. Những vòng khói quay cuồng tản mạn. chuẩn bị cho cuộc chiến dục tính đang rình chờ sống lại. Đó là lần đầu tiên tôi nói dối chồng vì đi suốt đêm. Tôi chính thức biến thành người đàn bà lăng loàn và càng ngày càng đậm cùng với những mảnh bằng của chồng tôi càng ngày càng cao…. 


Truyen Sex

.
waptruyensex.sextgem.com